Thật
chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện ra chồng mình bất lực.
Đến một cọng lông chân của tôi chồng cũng không động vào.
Yêu 3 tháng là cưới
Bây giờ, người ta không còn quan trọng thời gian
yêu nhau là bau lâu nữa, cũng không quá quan tâm tới việc, yêu ngắn ngày
mà cưới là lạ. Vì không phải chuyện giống như trước kia, mất nửa năm để
tìm hiểu tán tỉnh, mất cả nửa năm nữa để tiến tới cái nắm tay, và còn
chuyện yêu, gần gũi thì chẳng phải thời gian dài. Nhưng hiện tại, trong
suy nghĩ của giới trẻ, chuyện tình yêu cũng thoáng và nhanh hơn nhiều.
Cứ yêu là nói yêu, thích là nói thích. Nếu có ý thì nói thẳng để không
làm mất thời gian của hai bên.
Tôi và người yêu cũng vậy, từ ngày quen nhau tới
khi yêu, tính ngót ra chỉ đúng 1 tháng rưỡi. Cũng là đến tuổi lấy chồng,
lấy vợ, nên cả hai cảm thấy hợp nhau và tiến tới. Thời gian thì ít
nhưng chúng tôi yêu nhau rất nhiều, tình cảm gắn bó. Anh luôn quan tâm,
lo lắng cho tôi. Thật sự, mấy năm chưa có người yêu, giờ có một người
luôn quan tâm, hỏi han, bận lòng về mình, tôi thấy hạnh phúc. Tôi cảm
thấy mình như một cô gái bé bỏng được che chở bởi bàn tay của người lớn.
Tất cả những gì anh làm cho tôi khiến tôi nảy ra ý định lấy chồng, sẽ
lấy một người yêu thương mình thật sự và tính chuyện con cái.
3 tháng sau khi yêu, chúng tôi bàn chuyện cưới xin.
Bố mẹ hai bên cũng đồng ý vì là, con cái họ cũng tới tuổi lập gia đình
rồi. Tôi thì không còn gì hạnh phúc hơn vì lấy được người mình thật lòng
yêu thương. Chúng tôi cứ thế đến với nhau, ngỏ lời, yêu thương và…
cưới.
Ngay sau khi mọi chuyện được quyết định, chúng tôi
gấp rút dành thời gian chụp ảnh cưới, lo liệu mời mọc đủ thứ, rồi còn cỗ
bàn. Và đám cưới long trọng đã được tổ chức. Ngày cưới, cô dâu chú rể
vui mừng khôn xiết, ai nấy cũng chúc tụng. Còn tôi, dù không nói hết
được sự nghẹn ngào của mình, nhưng trong lòng tôi ngập tràn hạnh phúc.
Đó sẽ là ngày trọng đại của cuộc đời tôi.
Ảnh minh họa
Tôi luôn quan niệm, yêu là cưới. Dù là 3 tháng hay 3
năm cũng không sao cả, chỉ cần tình thâm, chỉ cần hiểu và thông cảm cho
nhau, đó mới là chuyện quan trọng. Vì thế, dù là yêu 3 tháng nhưng tôi
vẫn xác định lấy chồng, muốn được ở bên cạnh người tôi yêu suốt đời.
Chồng bất lực, ly dị cho nhanh
Thật chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện
ra chồng mình bất lực. Đến một cọng lông chân của tôi chồng cũng không
động vào. Chồng chỉ ôm tôi ngủ mà không động phòng. Tôi không hiểu
chuyện gì, cứ nấn ná gần gũi chồng, cứ ôm chồng để tạo cảm hứng cho anh,
vậy mà, chỉ được một lúc là anh hất tôi ra.
Anh lại ra ghế ngồi khi tôi đang ôm gối ngủ. Anh thú
nhận với tôi rằng mình bất lực, không có khả năng làm đàn ông. Anh khóc
lóc, van xin tôi tha thứ. Anh nói tôi hãy thông cảm cho anh, hãy hiểu
cho anh, để anh được làm chồng của tôi. Tôi thật không ngờ, 3 tháng qua
yêu nhau lại là thời gian quá ngắn và khiến chúng tôi không thể hiểu
nhau. Tôi chưa từng nghĩ tới việc anh bị bất lực, tôi cứ tin tưởng, nghĩ
là anh giữ cho mình bên yêu anh tha thiết và bằng lòng lấy anh.
Giờ thì, ngay đêm tân hôn hạnh phúc nhất mà tôi chờ
đón cũng không được hưởng. Tôi phải nằm khóc một mình, còn chồng tôi thì
khóc lóc ngoài kia. Anh nói sẽ cho tôi mọi thứ tôi muốn, chỉ cần tôi
chấp nhận làm vợ anh, đồng ý để anh được làm tròn trách nhiệm với vợ. Vì
anh không muốn bị thiên hạ chê cười, không muốn để bố mẹ buồn và người
khác phát hiện sự thật về mình nên lấy tôi che đậy sự thật này. Anh hi
vọng tôi sẽ bao dung, độ lương và rủ lòng thương anh.
Giờ thì tôi muốn ly dị ngay lập tức. Yêu anh tới mấy
nhưng tôi cũng không thể nào chấp nhận một người chồng bất lực. Ngay đêm
tân hôn tôi cũng không được tận hưởng, vậy còn gì là đàn bà. Tôi thật
sự muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này, tôi chán nản vô cùng. Đơn ly dị tôi đã
viết sẵn, không biết có cơ hội để đưa cho chồng kí hay không, vì tôi
muốn thêm thời gian. Nhưng cứ sống như ngục tù thế này tôi chán lắm,
chẳng biết cố được mấy ngày. Tôi cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, ông trời thật
là bất công với tôi.
Comments[ 0 ]
Post a Comment