“Tối ôn sơ sơ, sáng phải thuộc làu”

6:33 PM |

Ở tuổi 39 mà cứ “tối ôn sơ sơ, sáng phải thuộc làu” thì chẳng mấy lúc tẩu hỏa nhập ma, vợ mình không nhận ra, còn cái mặt mình thì như... con ma!

“Tối ôn sơ sơ, sáng phải thuộc làu”
Từ khi kinh tế gia đình khá lên, ông xã bắt tôi ở nhà lo cơm nước, con cái. Tôi vui vẻ chấp thuận vì nghĩ đó là phân công lao động, đi làm hay ở nhà cũng được, miễn là có đóng góp xây dựng gia đình của mình.
Ông xã tôi ra ngoài làm ăn, quan hệ rộng, giao du nhiều, trong đó có cả các cô gái trẻ. Tôi sợ anh ấy thay lòng đổi dạ, theo kế sách của bạn bè, tôi thực hiện chiến thuật “phải trả bài trước khi ra khỏi nhà” để anh ấy không có nhu cầu với đàn bà, không quan hệ bậy bạ. Bao giờ cũng vậy, buổi tối trước khi ngủ thì ôn bài sơ sơ nhưng buổi sáng trước khi ông xã đi làm, tôi đều bắt trả bài, xong đâu đó mới được ra khỏi nhà.
Thật tình mà nói, ông xã tôi rất yêu vợ nên tôi muốn gì anh ấy cũng chiều. Thậm chí anh ấy còn chủ động đòi trả bài trước khi đi làm để tôi yên tâm quán xuyến gia đình. Tôi nghĩ rằng kế sách này rất hiệu quả, vừa giữ được chồng chung thủy với mình, vừa bảo đảm cuộc sống gối chăn được viên mãn.
Thế nhưng, cách đây khoảng 2 tuần, mẹ chồng tôi sang chơi bỗng la lên: “Con làm sao mà mặt nó xanh như đít nhái vậy? Chắc chắn là thiếu máu, thiếu sắt rồi, đi khám bệnh ngay”. Mẹ chồng tôi vốn là bác sĩ nên lời bà nói ra tôi phải tin. Chồng tôi thì lại khác. Anh bảo tôi nói chuyện “tào lao” và nhất quyết không đi khám bệnh.
Tôi nhìn kỹ, đúng như mẹ chồng tôi nói: Ông xã tôi trông có vẻ xanh xao, thần sắc rất kém. Không lẽ chỉ vì cái chuyện trả bài mà khiến chồng tôi suy nhược cơ thể như vậy? Tại sao các chị bạn của tôi cũng làm thế mà chồng họ rất béo tốt, phởn phơ? Hay là bên cạnh cơm ở nhà, chồng tôi còn có... phở ngoài đường? Năm nay tôi 34 tuổi, còn ông xã 39. Ở độ tuổi này, nếu mỗi ngày đêm vợ chồng gần gũi 2 lần thì có ảnh hưởng đến sức khỏe hay không? maitrinh... @gmail.com
Chị thân mến,
Chắc chị đã từng nghe câu “rảnh rỗi sinh nông nỗi”. Có lẽ công việc nhà cửa, con cái chưa đủ bận bịu nên chị vẫn còn dư thời gian nghĩ ra cách này, cách khác để... giữ chồng. Thú thật, có trăm ngàn cách giữ nhưng cách “vét cạn túi” như các chị đang rỉ tai nhau thực hiện thì đúng là... quá hớp!
Nói này nghe nè, ở tuổi 39 như anh nhà mà cứ “tối ôn sơ sơ, sáng phải thuộc làu” thì chẳng mấy lúc mà tẩu hỏa nhập ma, vợ mình không nhận ra, còn cái mặt mình thì như... con ma chớ không phải như đít nhái. Chị nên giảm bớt yêu cầu, ở tuổi của anh ấy thì cách nhật gần gũi một lần là vừa, nhiều quá thì không tốt cho sức khỏe.
Quan hệ tình dục là sợi dây gắn kết hôn nhân nhưng nếu lấy chuyện ấy làm “vũ khí” để khống chế đối phương thì không nên. Nếu chị có nhu cầu yêu thương, gần gũi chồng để biểu lộ tình yêu thương đó thì mới nên họp hành; còn nếu như làm chuyện đó chỉ với mục đích vét cạn túi, làm cho anh ấy hết đạn, không thể bắn lung tung bên ngoài thì không nên.
Đàn ông nếu muốn, họ vẫn có thể quan hệ tình dục lần thứ hai, thứ ba cách lần đầu không bao lâu. Nói điều này có thể chị sẽ lo lắng: Có nhiều chị sáng sớm đã vét sạch túi chồng và ngồi rung đùi ở nhà nghĩ rằng chồng mình đã... hết xí quách; nào ngờ khi ấy các anh đang tung tăng xách súng đi săn bắn tùm lum. Chỉ cần vài tiếng đồng hồ là mấy ông có thể hồi phục sức lực, huống hồ gì có ông đi từ đến tối?
Nói như vậy không phải để... khủng bố tinh thần mà là muốn nhắc chị đừng quá chủ quan. Có nhiều cách để người phụ nữ giữ chồng chung thủy với mình song quan trọng nhất là phải làm sao cho tâm hồn các anh dù đi đâu, ở đâu thì cũng hướng về gia đình.
Thử nghĩ mà coi, một mình anh nhà ra ngoài để lo kinh tế gia đình thì gánh nặng ấy... không nhẹ chút nào. Nếu không chung vai gánh vác ấy thì ít nhất chị cũng nên tạo động lực tinh thần để anh ấy phấn chấn mà làm việc bằng cách chu toàn chuyện nhà cửa, con cái... để anh ấy thấy vui khi trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả.
Chị nên xem lại cách quản lý chồng của mình và sớm... chấn chỉnh như lời mẹ chồng khuyên bảo. Nếu như trước đây anh ấy khỏe mạnh, hồng hào mà nay xanh xao, ốm yếu thì chắc chắn sức khỏe suy giảm. Tốt nhất là khuyên anh nhà nên đến bác sĩ để thăm khám xem có vấn đề gì hay không? Nếu chị nói mà anh ấy không nghe còn bảo nói “tào lao” thì chị nên nhờ mẹ chồng thuyết phục.
Còn điều này nữa: Chị hỏi vì sao chồng của bạn bè vẫn béo tốt, hồng hào trong khi họ cũng áp dụng chiến thuật “vét sạch sành sanh” như chị? Thú thật là trong chuyện này thực hư thế nào chỉ có người trong cuộc biết. Có khi họ bày cho chị như thế nhưng bản thân mình thì lại không thực hiện. Vì vậy chị không nên so sánh chuyện của mình với bất cứ ai, càng không nên nghi ngờ anh xã ăn phở ngoài đường mà làm cho tình cảm vợ chồng sứt mẻ.
Về lâu dài, khi các con lớn một chút, chị nên đi làm trở lại. Khi ấy chị sẽ có nhiều mối bận tâm, nhiều lo nghĩ hơn là chỉ nghĩ cách vét túi chồng!
Theo Vũ Kim KhôiNgười Lao Động
Read more…

Này vợ ngực lép, lại đây anh yêu!

8:53 PM |
Anh sẽ yêu cô vợ ngực lép đến tận 50, 60 năm nữa, và mãi về già…

Hân ngồi sau xe Cúc, phanh gấp. Cúc hét toáng lên: “Này bà, cái gì đấy, êm thế. Bà định dùng hàng giả tới chục cm bông độn à mà êm như đệm tôi nằm ở giường vậy?”. Hân lại xấu hổ đấm vào lưng Cúc: “Bà điên à, nói gì thế, nói bé thôi người ta nghe thấy thì cười cho!”. Cúc lại được mẻ cười ha hả. Có vẻ như cái sự ngực lép của Hân khiến Cúc khoái chí lắm. Bạn thân thì thường hay như thế, hay cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Công nhận ngực em nhỏ thật Hân ạ. Nhưng mà, anh yêu em. Lại đây với anh nào vợ yêu.

Mỗi lần ngồi sau xe ai, Hân đều phải khoanh tay trước ngực. Chỉ có mấy cô bạn thân biết rõ Hân như thế nào thì Hân mới để lộ ra. Còn ngồi sau xe con trai, Hân thường sợ lắm, sợ họ phát hiện ra điểm yếu trên cơ thể của mình.

Hân sinh ra đã ngực lép. Hân chẳng hiểu vì sao, mẹ Hân, mấy chị em nhà Hân không ai đến nỗi, có nhỏ cũng không đến nỗi như Hân. Bạn bè bảo, tại Hân hay chơi thể thao nên nó săn lại và bé đi, teo đi. Cũng có thể, Hân vốn là đứa ưa thể dục thể thao. Hân giỏi nhiều môn lắm, có lẽ vì thế mà bạn bè hay nói, Hân giống như con trai. Hân chẳng thích thế nhưng cái sự ngực nhỏ của mình làm Hân lại muốn biến mình thành giống như con trai hơn.

Mỗi lần ngồi sau xe ai, Hân đều phải khoanh tay trước ngực. Chỉ có mấy cô bạn thân biết rõ Hân như thế nào thì Hân mới để lộ ra.

Mỗi lần đi chơi với mấy đứa bạn, cả phòng ở chung, thay quần áo chung, riêng chỉ có Hân là trốn vào trong nhà tắm và thay đồ. Bọn bạn thấy vậy lại bảo ‘con này có vấn đề à, có ai mà phải giữ kẽ, toàn đàn bà con gái cả’. Chẳng phải Hân ngại cái chuyện gì, chỉ là ngại họ nhìn thấy bộ ngực xấu xí của mình, Hân ngại lắm.

Hân hay ăn mặc cá tính, phong cách, hơi đàn ông một tí. Thế là chúng bạn lại bảo, ‘hay là mày les’, làm Hân tổn thương lắm. Thật may là Hân để tóc dài. Những câu nói ấy dù là đùa cợt nhưng cũng khiến Hân đau lòng. Bạn bè đôi khi không tâm lý, cứ mang điểm yếu của người khác ra để trêu… Bạn bè thì không nghĩ được nhiều như vậy, vì họ thấy thế là bình thường, là vui. Chỉ có Hân cảm nhận được sự tủi thân của mình.

Hôm rồi, đi đám cưới cô bạn thân, mấy đứa bảo Hân phải mặc váy, vì từ trước tới giờ cô chưa bao giờ mặc váy. Hân chẳng dám. Chúng còn ép Hân mặc bộ váy ngực khoét sâu mà làm gì có ngực chứ. Hân tủi, chúng bạn đi mua áo độn, mua miếng silicon, bắt Hân phải mặc và độn thật to lên. Nhìn Hân mặc vào cũng đẹp thật, mỗi tội ngực hơi nhỏ. Nhưng độn lên một tí thì nhìn cũng nữ tính lắm, may mà có mái tóc dài. Hân đỏ hết cả mặt. Bỏ ra thì đúng là dù là nằm hay đứng thẳng, Hân cũng giống như đàn ông, phẳng lỳ luôn. Không có dấu hiệu của ngực. Còn bạn bè thì… nhìn mà thèm khát.

Có đứa trêu Hân, hay đi nâng ngực cho hấp dẫn, Hân lại cười ‘sợ lắm, làm sao dám làm mấy cái nhân tạo ấy, không tốt cho sức khỏe và phụ nữ…’. Họ cũng chỉ nói đùa ấy thôi chứ có phải ai cũng làm được như vậy, với lại tiền đâu mà phẫu thuật thẩm mỹ…

Nói về người đàn ông đó, Hân đã say như điếu đổ. Hân dường như không biết là dùng cách nào để đánh gục được trái tim chàng.

Thú thực, nhiều người không biết thì bảo Hân les, vì cô hay vào ngắm ảnh mấy cô người mẫu mặc bikini lộ ngực. Không phải là Hân thích mấy cô ấy nhé, có chăng chỉ là thèm khát được bộ ngực như vậy thôi. Hân mong mình có được vòng 1 hấp dẫn, được ăn mặc những bộ quần áo đẹp, được hở ngực, được khoe vai trần. Nói chung, giống như những cô gái xinh đẹp khác, Hân muốn được như họ biết bao!

Cái ngày Hân gặp người đàn ông ấy, Hân đã chết mê chết mệt. Nhưng biết anh ta chẳng dành cho mình vì xung quanh có quá nhiều cô gái xinh đẹp, vòng 1, vòng 2, vòng 3 đều chuẩn cả. Hân tuổi gì mà đua với họ. Hân cứ nép mình, sống kiểu cô lập, hoặc là thích thể hiện mình giống như một gã con trai. Hân thi thoảng ôm vai bá cổ kiểu anh anh, tôi tôi, rồi rủ mấy anh đi uống trà đá, thi thoảng là nhậu nhẹ và làm vài ba chén rượu. Nhìn Hân đúng là giống một cô nàng cá tính nếu không muốn nói là giống con trai. Chỉ là Hân cố tỏ ra như vậy, tự ti về vòng 1 không có gì của mình.

Nói về người đàn ông đó, Hân đã say như điếu đổ. Hân dường như không biết là dùng cách nào để đánh gục được trái tim chàng. Càng cố xa lánh bao nhiêu thì lòng càng buồn bấy nhiêu. Bao nhiêu lần, Hân chỉ cố gắng tiếp cận anh với tư cách là người con gái cá tính, coi anh như bạn bè, đồng nghiệp, coi như anh trai, coi như một người cùng giới với mình, bằng những câu bông đùa chứ không có ý dám nói chuyện này kia.

Nhưng, càng ngày Hân càng thay đổi. Hôm nay, khi Hân vừa bước đến công ty, cả ‘làng’ ngó ra nhìn ngơ ngác, ồ lên hãi hùng. Thì ra, Hân mặc váy. Trời ạ, chỉ là cái chân váy mà sao người ta ngỡ ngàng đến vậy, vì trước giờ Hân không mặc váy bao giờ. Đúng là một bước tiến vượt bậc so với bản thân Hân. Anh mắt ngượng ngùng bắt đầu xuất hiện, Hân trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Hân bắt đầu tô son đánh phấn, biết kẻ mắt, biết trang điểm. Ai cũng ngạc nhiên, không hiểu tại sao Hân lại thay đổi chóng mặt như thế. Hôm nay, Hân còn chủ động mời anh bạn đồng nghiệp mà Hân si mê đi ăn. Thật may, anh này nhận lời. Buổi hẹn hò đầu tiên của hai người thành công, Hân dịu dàng pha chút cá tính, rất đáng yêu. Thật ra, Hân đẹp, anh ấy giờ mới nhận ra. Trước giờ luôn coi Hân là đồng giới, bây giờ thì biết rõ, cô ấy cũng nữ tính như bao người con gái khác.

Họ cưới nhau. Cái ngày anh nhìn vào thân hình của Hân, anh thảng thốt “công nhận ngực em nhỏ thật Hân ạ”.

Những cuộc hẹn hò cứ thế bắt đầu và hơn 1 năm sau, hai người chính thức trở thành một cặp. Tuy nhiên, mỗi lần người yêu đòi hỏi, Hân đều sợ hãi. Hân không dám có mối quan hệ gì thân thiết trước hôn nhân. Và mỗi lần người yêu đòi động chạm, Hân đều sợ. Chính điều đó khiến Hân bị nghi ngờ. Và nhiều lần người yêu giận, Hân mới thổ lộ, cô tự ti vì mình có vòng 1 quá khiêm tốn, không dám để người yêu biết. Hân còn khóc lóc trước mặt người yêu vì vòng một của cô giống như đàn ông vậy, bỏ áo ra thì chẳng thấy có gì luôn.

Tưởng gì, người yêu cô cười hả hê sung sướng vì suy nghĩ rất trẻ con của bạn gái. “Có gì đâu, ngực nhỏ thì bơm thành to”. Đùa như vậy mà Hân khóc tu tu như trẻ con. Vốn đã sợ cái chuyện nhân tạo lại nghe người mình yêu nói thế, Hân hãi hùng. Cô sợ người yêu cũng chê bai và ép cô đi phẫu thuật thì thật cô không thể làm. Nói rồi, thấy Hân khóc quá, anh ôm cô vào lòng, thủ thỉ lời yêu. “Em à, ngực to ngực nhỏ có gì là quan trọng. Chỉ cần anh không chê là được. Em có con rồi, ắt có sữa cho con bú, còn anh, anh sẽ có cách chăm sóc cho em”. Nghe bạn trai nói, Hân lại bật cười vì cách anh đùa.

Họ cưới nhau. Cái ngày anh nhìn vào thân hình của Hân, anh thảng thốt “công nhận ngực em nhỏ thật Hân ạ. Nhưng mà, anh yêu em. Lại đây với anh nào vợ yêu. Anh sẽ là người ngày ngày chăm sóc để vợ anh tự tin hơn, có được vòng 1 đẹp hơn. Khoảng 50-60 năm nữa, ngực em sẽ ‘đệ nhất thiên hạ’. Vừa nói chồng Hân vừa cười mãn nguyện và ôm vợ vào lòng. Hân cũng hạnh phúc vô cùng. Hi vọng, mái ấm này sẽ hạnh phúc mãi về sau, 50-60 năm nữa, khi cả hai người đã về già.
Read more…

Chồng tặng hoa Valentine, vợ bảo bị điên

5:40 PM |

5 năm sau cưới, không một bông hoa hồng

Từ ngày cưới, anh Tuấn chưa từng tặng hoa vợ. Bởi khi yêu nhau, anh cũng không phải là người lãng mạn hay thích hoa hoét này kia. Mỗi lần lễ Tết, anh liên tục hỏi chị thích gì để anh tặng, chị nói không thì anh cũng thôi, còn chị nói có thì anh sẽ hỏi ‘thích gì thì nói anh mới biết chứ’. Anh sẽ mua theo sở thích của chị.

Nhưng cái chuyện tặng hoa với anh không phải là thói quen giống như bao đôi yêu nhau khác. Có lẽ, chị cũng bị thiệt thòi so với chúng bạn về chuyện người yêu lãng mạn hay ga lăng. Nhiều lần được góp ý, anh cũng có chút thay đổi. Vào các ngày quan trong, anh thường hay nghĩ tới chuyện tặng chị một bó hoa hay một bông hoa hồng để thể hiện tình yêu của mình.

Nhưng đúng là, chuyện ấy chỉ làm được lúc yêu nhau. Sau đó hai anh chị cưới nhau, anh Tuấn cũng nhiều lần nghĩ đến chuyện tạo một cảm giác lãng mạn cho vợ, hay gây bất ngờ cho vợ như ngày còn yêu nhưng công việc, cuộc sống cuốn anh vào, khiến anh quên hết mọi thứ. Cũng không còn thời gian để tạo không khí riêng theo cách của mình. Cứ về nhà là cắm đầu vào mâm cơm, tắm rửa rồi lên giường đi ngủ cho đủ giấc để có sức khỏe đi làm ngày tiếp theo. Còn chị, chị cũng chỉ biết chăm chăm cái bếp, lau dọn nhà cửa và chăm chồng bữa ăn, giấc ngủ.

 Ảnh minh họa
 
Thời gian trôi đi, anh chị sinh bé gái thì lại càng bận rộn hơn . Cuộc sống và những lo toan cơm áo gạo tiền lại càng đè nặng lên vai của anh chị. Chị càng ngày càng gầy đi, anh Tuấn cũng không khỏi xót xa trong lòng. Con thì quấy khóc suốt, đêm chị không bao giờ có giấc ngủ trọn vẹn. Thời gian đầu, chị xanh xao vì con. Anh thương chị nhiều lắm! Nhưng anh cũng chỉ biết phụ giúp chị lúc con quấy khóc, cũng chỉ có thể, không biết làm gì hơn. Ngày mai còn phải đi làm, kiếm tiền lo cho con.

Ngày Valentine chồng tặng hoa, vợ bảo bị điên

Đã qua thời gian dài, đã qua 5 năm anh chị cưới nhau. Cuộc sống cũng chỉ có vậy. Không giận hờn nhiều, không quát tháo, thi thoảng là những câu nói nhẹ nhàng tình cảm. Mỗi người mỗi việc, chị cũng đi làm, anh cũng đi làm, tối về lại hội ngộ bên mâm cơm. Lâu lắm, chị và anh không có chuyến đi chơi xa lãng mạn hay gì đó.
 
Nếu là ngày yêu nhau, chị sẽ thường xuyên đòi anh cho đi chơi biển, chơi núi, đòi anh tặng quà, tặng hoa cho chị. Nhưng giờ, đến quần áo chị cũng không diện, anh Tuấn cũng không biết chị thích gì. Có hỏi vợ thì chị chỉ nói không thích, ‘em thiếu gì mà anh phải mua’ nên anh lại thôi. Chị không còn bận tâm tới chuyện đi đâu, sắm gì cho đẹp mình mà chỉ nghĩ đến chuyện, mua gì cho con gái yêu…
 
Nhìn vợ ngày gầy đi, anh lại càng thương vợ. Anh nai lưng kiếm tiền cũng chỉ muốn tốt cho vợ con, khiến vợ thoải mái, vui vẻ sống hơn. Người vợ hay nũng nịu, hay vòi quà, hay dỗi hờn mỗi khi anh không chủ động lãng mạn trước giờ không còn nữa. Thay vào đó là một hình ảnh người phụ nữ cần mẫn trong bếp, suốt ngày chỉ biết nội trợ, nấu nướng, đi làm, lo cho chồng, cho con.

Hôm nay, ra đường, thấy người ta mua hoa tặng vợ, mua quà tặng người yêu, anh lại giật mình. 5 năm qua, anh đã quên mất ngày này, hoặc là không có thời gian để nhớ. Hôm nay, trên đường đi gặp đối tác, anh mới cảm nhận được không khí của ngày lễ tình nhân, và anh nhớ tới vợ. Anh mua bó hoa hồng về tặng vợ, mang bất ngờ về cho vợ, hi vọng vợ sẽ thích và xúc động, hạnh phúc vô cùng.

Anh đâu có ngờ, trong bữa ăn, vào nhà lấy bó hoa giấu kín ra tặng vợ, vợ lại trừng mắt nhìn anh với vẻ thảng thốt: “Cái gì đấy?”. Anh bảo: “Hoa tặng vợ ngày Valentine, anh yêu vợ!”. Chị cúi mặt xuống, không hào hứng như anh nghĩ rồi đáp lại: “Anh điên à, hoa với chả hoét, tiền thì chẳng có mà tiêu, mua cái thứ vô hình này làm gì, vẽ chuyện. Bao năm không tặng tự nhiên dở chứng!”. Rồi chị nghe tiếng con khóc, vội đặt đũa xuống, chạy vào chỗ con bế và ru con.

Anh buồn, nhưng không phải anh buồn vì vợ hờ hững. Anh không trách vợ, chỉ trách bản thân mình đã không làm tròn trách nhiệm của người chồng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho bản thân, không nghĩ cho những nỗi khó nhọc của vợ. Tại anh 5 năm qua chưa từng tạo cho chị bất ngờ, nên giờ đây, bất ngờ của anh khiến chị kinh ngạc. Anh lại càng thương chị hơn, bởi, cuộc sống cơm áo gạo tiền, gia đình, trách nhiệm làm vợ, nhất là từ khi làm mẹ đã biến vợ anh thành ra như thế. Còn tình yêu nào vĩ đại hơn tình yêu của người vợ dành cho chồng, của người mẹ dành cho con cái? Chỉ tại anh quá vô tâm, chỉ tại anh quá hững hờ để giờ đây, nhận một bó hoa trong ngày lễ tình nhân với chị là một điều quá xa xỉ…
Read more…

Chồng là "của nợ"

5:52 PM |

1. Dì bảo: “Vợ chồng là duyên, là nợ nhưng như vợ chồng dì thì là của nợ”.

 

Gần 40 năm về trước, dì lấy chồng. Lúc đó, dì là giáo viên, chú là kỹ sư cơ khí. Sau khi kết hôn, dì vẫn ở quê dạy học, chú ra Hà Nội công tác.

Chồng là "của nợ" 1
Minh họa: NOP
 
Dì không ở nhà chồng mà ở khu tập thể của trường. Thời gian chú công tác xa, thỉnh thoảng bố chồng dì đến thăm cháu. Mục đích nghe thì có vẻ tốt, nhưng thực chất ông ta lại “thèm muốn” con dâu. Biết bản chất xấu xa của cha chồng, dì kiếm đủ lý do không cho ông ta vào nhà. Ông ta nổi điên, vu cho dì có người đàn ông khác. Thậm chí, ông ta còn nói với con trai: “Chưa chắc thằng Hùng là con mày”. May mắn là lúc đó chú đang rất yêu vợ nên khẳng định với bố: “Nó là con con chứ con ai, bố đừng có nghĩ bậy bạ”. Rồi chú xin chuyển công tác cho dì ra Hà Nội. Vài năm sau, dì sinh thêm một con gái.

Năm 1985, gia đình đang yên ấm thì chú hứng chí xin đi xuất khẩu lao động ở Liên Xô. Sang đó, chẳng biết chú có người phụ nữ nào không, chỉ biết chú không gửi bất kỳ thứ gì về cho mẹ con dì. Mười năm như vậy đằng đẵng trôi qua, dì quyết định ly hôn, chú đồng ý. Hai người chuẩn bị làm thủ tục ra tòa thì con gái dì lấy chồng, nên yêu cầu đợi con đám cưới xong, bố mẹ hãy ly hôn.

Sau lần đó, chú không đi nước ngoài nữa. Thấy vậy, dì cũng bỏ luôn ý định ly hôn. Thời gian đầu, chú cũng có trách nhiệm với gia đình, nhưng chỉ vài tháng là bắt đầu đổ đốn. Tiền chú đem ở nước ngoài về lần lượt bay ra các quán nhậu. Khi không còn tiền ra quán, chú kéo bạn bè về nhà nhậu, bắt dì phục vụ. Dì lại làm đơn ly hôn gửi ra tòa. Chú năn nỉ, hứa sẽ thay đổi. Và, chú thay đổi thật, không ở nhà bắt vợ hầu hạ nữa mà ra ngoài kiếm tiền - chú chạy xe ôm. Mỗi ngày chú đưa dì mấy chục ngàn, không nhiều nhưng có đưa là tốt rồi - dì bảo vậy. Nhưng, những ngày tháng như vậy cũng chẳng được bao lâu. Ngựa quen đường cũ, chú kết bạn với mấy tay xe ôm - cứ một buổi chạy xe, một buổi về nhà nhậu.

Lần này dì không thèm nói nữa, mà kêu thợ về nhà lắp thêm cửa, cấm chú vào phòng của dì. Từ đó, hai con người một thời đầu gối tay ấp, giờ sống chung một mái nhà mà cứ như người xa lạ, không ai nói với ai câu nào.

Mẹ mắng dì: “Mày sống như thế mà sống được sao? Ly hôn đi cho nó nhẹ nợ”. Dì chua xót: “Em cũng muốn lắm. Nhưng giờ ly hôn lại phải bán nhà chia cho lão một nửa. Nếu lão lấy tiền rồi sống tử tế thì không có gì để nói, em chỉ sợ lão ăn hết rồi lại tìm đến em làm tội thôi. Cứ để vậy đi. Dù sao thì em cũng coi như lão chết rồi”…

Đúng là của nợ, không biết đến khi nào dì mới được giải thoát. 

  
2. Chị không đẹp, gia đình cũng bình thường nhưng khi chị lấy hắn, ai nấy đều bảo: “Bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu”. Mà đúng thật! Ngày cưới, nhìn đám bạn người không ra người, ngợm không ra ngợm của chồng chị, ai cũng ngao ngán lo cho cái tương lai mù mịt của chị.

Chị lấy hắn không phải vì yêu mà vì sợ… ế. Hắn chẳng có nghề nghiệp gì, ngoại hình lại xấu xí, nhìn cứ như một thằng nghiện.

Về làm dâu nhà hắn, chị phải lo từ cái tăm cho đến hạt gạo. Mấy cái tàu há mồm nhà hắn đều trông vào đồng lương còm cõi của chị. Khi có thai, chị bảo phải ăn riêng. Thế là hắn và chị dọn lên cái gác chưa đầy 6m2 để sống. Nào có được yên, thỉnh thoảng vẫn phải mua cái này, cái nọ cho gia đình chồng.

Có lẽ chán nhất vẫn là chồng chị. Hắn không những không đi làm kiếm tiền mà còn cờ bạc. Mỗi lần chị lãnh lương về, hắn đều lấy trộm để đánh bài. Thậm chí, khi có con, tiền mua sữa cho con hắn cũng không tha.

Con còn đỏ hỏn, chị ẵm thằng bé ra ngoài thuê phòng trọ ở riêng, tuyên bố: “Nếu anh đi làm kiếm tiền thì tôi cho gặp con, không thì đừng hòng”. Miệng chị nói thì tai chị nghe, hắn chẳng bận tâm. Thỉnh thoảng hắn lại ghé phòng chị, vừa để giải quyết nhu cầu sinh lý, vừa chôm tiền của chị đánh bài.

Chị làm đơn ly hôn, hắn không ký. Hắn bảo: “Mày đi thì cứ đi, để lại con cho tao”. Có người mẹ nào có thể bỏ con mà đi. Thế là chị đành chịu thua.

Lấy hắn sáu năm là sáu lần chị làm đơn ly hôn nhưng cuối cùng chị và hắn vẫn không thể dứt nhau ra được. Chính xác là hắn không buông tha cho chị. Chị kể, đã có lần hắn cầm dao dọa đâm khi chị đòi ly hôn. Chị bảo: “Chắc kiếp trước chị mắc nợ hắn nên giờ phải trả”.

Thật ra, cũng như dì tôi, chị đã không đủ can đảm để buông bỏ, cứ kéo lê, kéo lết cái “của nợ” để khổ cả đời...
Read more…

Nghe phụ nữ lảm nhảm về hôn nhân

10:59 PM |

Đã có khá nhiều khái niệm về hôn nhân, bi, hài, cả bi lẫn hài kết hợp cũng có. Giá nó chỉ đơn giản như cái định nghĩa “hai người hôn nhau thì được gọi là hôn nhân” có khi lại dễ thở.



Đằng này, có đủ mọi tính từ trái ngược để miêu tả hôn nhân: Vui buồn, sướng khổ, đắng cay mặn ngọt… toàn những thứ vô hình chẳng thể sờ nắm, nhưng vẫn được đan xen rất tài tình, để sau đó sẽ khéo léo chằng buộc, kéo theo một lô một lốc những sự kiện không thể nào quên. 
 Trải qua nhiều kinh nghiệm, có thể dễ dàng thấy hôn nhân là một đường chạy dài bất tận, cần đua chen với thời gian và đối diện với chính mình, mà nếu không có sự chuẩn bị kỹ càng về nhân lực, vật lực, cả về vật chất lẫn ý chí thì rất dễ bị loạng choạng, mất tinh thần, khéo còn nhầm đường lảo đảo quay về vạch xuất phát lúc nào không biết.

Hôn nhân khiến người ta già cỗi đi bao nhiêu (dĩ nhiên có không lấy chồng thì theo tháng năm ta cũng vẫn thêm ngần ấy tuổi). Thử nghĩ mà xem, chưa chồng có khi điều nhức óc duy nhất chỉ là làm sao lấy được chồng, còn lấy chồng rồi thì “Trăm dâu đổ đầu tằm”, sẽ băn khoăn việc sinh đẻ, nuôi dạy con. Con gầy con béo, con giỏi con dốt, con ngoan con hư tất tần tật đều tại mẹ. (Đương nhiên rồi bố có đẻ nó ra đâu mà có lỗi). Bên cạnh đó còn phải kiếm tiền làm giàu, cư xử tế nhị sao cho càng ít người ghét mình càng tốt. Đối nội rồi đối ngoại, nhún trên nhường dưới, bạc cả tóc (cũng có thể do xấu máu, nhưng vẫn thích đổ vấy tại hôn nhân khiến ta mau già).

Như có người từng than, trừ hai đứa con ra thì hoàn toàn thất vọng và hối hận với việc lấy chồng. Nhưng dẫu sao cũng đã trót lựa chọn, đâm lao phải theo lao, dừng sao được, chỉ biết cố gắng và cố gắng. Rồi thầm ước giá mọi người đều tự đặt mình vào vị trí người khác để xét đoán thì mọi việc nhẹ nhàng biết bao nhiêu. Sau cùng lại đành tự trấn an: “Có những người không dám bước đi vì sợ gãy chân, nhưng vì sợ mà không dám bước đi thì khác gì chân gãy” (Turgot).

Công nhận hôn nhân mất thời gian, mệt sức và đau đầu. Tuy nhiên, công bằng mà nói thì hôn nhân cũng có thể được coi là một bộ môn mạo hiểm, khiêu khích các anh hùng hãy nhảy vô mà tham chiến. Thành hay bại, thắng hay thua thì cũng gắng nỗ lực mà hưởng thụ thành quả của mình. Cứ làm đi, không thành công thì cũng thành nhân. Ít nhất thì qua “vụ đầu tư” này ta trưởng thành hơn, dù có thể cái giá phải trả hơi bị hớ!
Read more…

Sai lầm kinh điển các cặp vợ chồng son thường mắc phải

7:51 PM |

Khi mới cưới nhau, do chưa quen nếp sống, chưa thông thuộc cách nghĩ của nhau nên hầu hết những cặp vợ chồng son thường dễ dàng mắc phải các sai lầm kinh điển dưới đây.

 

“Lạm dụng chuyện ấy quá nhiều và ít có sự chia sẻ”

Theo người phụ nữ trẻ 26 tuổi tên Thu Hiền thì: Tuy mới cưới 4 tháng nay nhưng điều mà vợ chồng Hiền hay nhiều cặp vợ chồng son khác thường hay mắc sai lầm trong giai đoạn này đó là “yêu” nhiều hay nói cách khác là lạm dụng chuyện ấy.

Theo Hiền giải thích: “Vợ chồng mới cưới nên rất ham hố khám phá cơ thể và thích thú khi được ở gần bên nhau. Những lúc ấy, vợ chồng mình thường quan hệ tình dục với nhau rất nhiều lần. Có hôm anh xã đòi yêu tới 3-4 lần.

Nhiều khi mình cũng thấy hai đứa đã lạm dụng quá chuyện ấy. Nhưng vì yêu chồng, hơn nữa cũng cảm giác rất thích thú với chuyện đó nên mình cũng đồng ý. Có đôi lúc mình cảm thấy mệt mỏi nhưng vẫn không dám chia sẻ cũng như không nỡ từ chối vì sợ anh xã buồn.

Song đến giờ, mình mới thấy điều này là sai lầm. Bởi vợ chồng mới cưới dù có ham muốn nhiều thế nào cũng nên duy trì chuyện ấy trong chừng mực. Nhất là cả hai nên ‘yêu’ trong tâm trạng hoàn toàn thoải mái, tràn đầy năng lượng mỗi khi xong việc.

Nhiều vợ chồng son thường lạm dụng chuyện ấy quá nhiều nhưng ít có sự chia sẻ (Ảnh minh họa)
Đặc biệt, những người vợ trẻ nên tranh thủ những lúc gần gũi ban đầu hay những khi còn là vợ chồng son mà nên chia sẻ thẳng thắn những xúc cảm hoặc sự e ngại của mình với chuyện ấy. Để chuyện ấy của vợ chồng được chia sẻ thường xuyên và hiểu nhau hơn”.

“Thờ ơ, xao nhãng với bạn bè”

Khi mới bắt đầu bước vào cuộc sống vợ chồng son, vì hàng ngày phải làm quen với cuộc sống mới, những mối quan hệ 2 bên nội ngoại nên thời gian này, nhiều cặp đôi thường rất thờ ơ và hay xao nhãng với bạn bè. Thậm chí nhiều cặp vợ chồng son còn ngừng liên lạc với bạn bè họ trong thời gian dài.

Vợ chồng mình cũng không ngoại lệ và bản thân mình cũng mắc phải sai lầm này. Để tập trung chăm chút cho cuộc sống mới đầy bỡ ngỡ, mình và anh xã đã từng quên mất sự hiện diện của nhiều đứa bạn thân bên cạnh. Đặc biệt là mình, cứ đi làm về lại lo cơm nước cho anh xã, mình tự nguyện rời xa những buổi bù khú hay tụ tập với đám bạn.

Cứ thế, mình thờ ơ, xao nhãng với bạn bè cho tới khi mình gặp nhiều mâu thuẫn với nhà chồng. Lúc này, mình muốn tâm sự và chia sẻ với những người bạn thân. Và mình chợt giật mình nhận ra, đã gần 1 năm mình không còn qua lại với bạn bè thân. Cũng may, bạn bè trách cứ rồi vẫn đón nhận lại mình như trước” - Đây là những lời chia sẻ rất thật lòng của Lê Thanh, 25 tuổi (Nhân viên du lịch).

“Để hình ảnh bản thân dần xuống cấp trong mắt bạn đời”

Khi mới kết hôn, Quỳnh Liên (29 tuổi, kế toán) kể: “Ngay khi vợ chồng cưới nhau khoảng 2 tháng, mình đã choáng váng với sự thay đổi chóng mặt của anh xã. Mình thấy, hình ảnh của anh xã sau hôn nhân với trước hôn nhân sao mà khác nhau một trời một vực.

Nếu trước đây anh xã là người ý tứ, ăn nói nhẹ nhàng đúng mực thì sau 2 tháng kết hôn, anh chẳng giữ gìn lời ăn tiếng nói của mình nữa. Ngoài ăn nói sỗ sàng, anh còn hay “đệm” từ. Mình nghe rất khó chịu và đã nhắc nhở anh nhiều lần nhưng xem ra bản chất rồi không thay đổi được.

Đã thế, anh còn cứ “quăng bom” rất tự nhiên và vô ý tứ. Rồi còn thói quen để đồ đạc, quần áo bừa bãi. Thậm chí, lấy nhau rồi mình mới biết anh rất lười biếng đánh răng buổi tối. Cứ tối đến, ăn uống xong xuôi, mình lại hò khản cổ, anh mới chịu đi đánh răng. 

Mình toàn than rằng: ‘Em bị anh lừa’ thì anh cũng hồn nhiên bảo lại: ‘Ai bảo dễ tin, có thằng đàn ông nào cầm dùi đục đi cưa gái đâu. Thôi, tốt gỗ hơn tốt nước sơn. Ngoài mấy điểm này, anh vẫn là người đàn ông chuẩn là được rồi?’”.

Những sai lầm kinh điển cặp vợ chồng son thường mắc phải 2
Cưới xong, nhiều vợ chồng son thường sai lầm khi để bản thân "xuống cấp" trong mắt bạn đời (Ảnh minh họa)

“Chiến tranh lạnh của vợ chồng xảy ra chỉ vì những điều vặt vãnh”

“Ngày còn là vợ chồng son, vợ chồng mình rất hay có những cuộc chiến tranh lạnh ngắn ngày bởi cứ cãi cọ với nhau những điều rất vụn vặt: chuyện chồng không nhiệt tình đưa vợ về nhà ngoại ngày cuối tuần, chuyện chồng không giúp đỡ vợ, rồi cả những chuyện ‘trời ơi đất hỡi’ bé xíu như cái kim: ăn không gắp cho vợ, đi chơi một mình, không ăn hết phần thức ăn vợ nấu…

Vợ chồng mâu thuẫn, là vợ mình cứ bị căng thẳng, mệt mỏi với những điều này. Trong khi chồng mình cứ nhởn nhơ cười nhăn cười nhở. Đáng ghét nhất là chồng không còn ‘xoắn’ lên mỗi lần vợ giận dỗi nữa mà nịnh không được thì chồng cũng mặc kệ vợ luôn.

Theo mình, vợ chồng son để tình trạng chiến tranh lạnh vì những điều nhỏ nhặt là điều rất sai lầm. Bởi nếu tình trạng này kéo dài, cuộc sống của vợ chồng sẽ rất mệt mỏi và lúc nào cũng căng lên như dây đàn. 

Ngược lại, để giúp tránh khỏi sai lầm này, mỗi khi vợ chồng giận nhau, hãy bỏ ra ngoài hoặc tìm cách thư giãn để bình tĩnh trở lại trước khi có thể nói ra những điều khiến bạn có thể hối hận vì đã làm tổn thương nửa kia” - Xuân Hồng, 30 tuổi chia sẻ.
Read more…

Bộ mặt thật của chồng và đám cưới ngắn ngủi

7:48 PM |

Buồn, đau khổ, thất vọng và tủi thân nằm khóc như mưa là tâm trạng của những phụ nữ khi đã nhìn nhận ra bộ mặt thật của chồng mới cưới sau đám cưới. Họ tự biết, cuộc đời họ chỉ còn chờ ngày kết thúc nữa là xong.

 

28 tuổi, Hương Giang (Trịnh Hoài Đức, HN) đã quyết định lấy chồng sau 6 tháng gặp nhau. 6 tháng yêu nhau, dù số lần gặp chưa hết 10 đầu ngón tay vì 2 người công tác ở 2 miền Nam - Bắc, nhưng Giang cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Chỉ cho đến tận khi chuẩn bị cưới, Giang mới ân hận về quyết định này bởi đã nhìn rõ bộ mặt thật của chồng.

Khi yêu, tuy bạn trai khá gia trưởng, nhưng Giang rất tin tưởng vì anh hiền lành, chu đáo, nhẹ nhàng. Song trong hơn 1 tháng chuẩn bị đám cưới, do Giang vẫn làm ở Sài Gòn nên có ít thời gian bay về. Chỉ gần sát ngày cưới, Giang mới thu xếp về lại Hà Nội.

Chồng chưa cưới của Giang cứ vì lý do này mà bực bội và cãi cọ suốt: “Anh ấy toàn bảo rằng, sắp cưới xin rồi mà không lo về chuẩn bị đám cưới. Người cứ ở đâu đâu ý. Bực lên anh còn bảo, cưới xong cứ xác định nghỉ việc luôn, không cho đi làm nữa dù có làm online”.

Thấy chồng chưa cưới như vậy, Giang cứ nghĩ anh chỉ cả giận mất khôn. Nhưng càng sát đến ngày cưới, Giang lại càng khó chịu vì cái tính sĩ diện hão, vô trách nhiệm của anh.

Chuẩn bị đám cưới, mà Giang đã thấy thất vọng về chồng chưa cưới (Ảnh minh họa)
“Anh đi làm lương cao gấp 3 lần lương của mình. Thế mà đến ngày chuẩn bị cưới, anh chẳng có một đồng nào. Đã thế, anh lại sĩ diện, tuy không có tiền nhưng phải làm đám cưới hoành tráng cho bằng bạn bằng bè” - Giang chán ngán kể.

Cụ thể, chồng chưa cưới liên tục bảo Giang đưa tiền chuẩn bị đám cưới cho anh: “Lúc thì anh bảo đưa anh 5 triệu để lấy ảnh cưới. Lúc lại bảo mình đưa anh 10 triệu lấy bộ đệm và chăn ga gối. Lúc khác thì bảo mình đưa 3,7 triệu lấy bộ comple anh may. Anh cần khoản tiền nào là hỏi mình mà chẳng cần biết mình có tiền hay không hoặc các tiền đó, nói trắng ra anh phải là người lo liệu mới đúng”.

Chuẩn bị đám cưới, mà Giang đã thấy thất vọng về chồng chưa cưới. Nhưng vì nghĩ anh không có tiền, lại cũng muốn đám cưới diễn ra êm đẹp nên Giang cứ âm thầm bỏ tiền ra đáp ứng hết yêu cầu của anh. Thậm chí đến cả bó hoa cưới cầm tay cho cô dâu có 300.000 đồng, anh cũng ngửa tay xin tiền Giang.

Anh nói: “Rất ngại khi phải hỏi em tiền nhưng thực sự anh không đủ tiền. Trong khi đó anh thừa biết, mình đã bỏ tiền ra trang trải nhiều thứ rồi. Và 2 tháng lương cuối cùng của mình cũng bay khi mua vừa đủ 5 chỉ vàng để ngày cưới mình đưa cho bố mẹ đẻ làm của hồi môn con gái cho đẹp mặt với nhà trai. Thế nên mình bảo anh hết tiền thì tự xoay xoảy, còn em đã hết sạch tiền rồi”.

Thấy Giang nói vậy, chồng chưa cưới làm mặt giận dỗi cho rằng Giang chưa cưới đã tính toán với chồng và nhà chồng. Còn bố mẹ Giang biết chuyện một mực mắng con gái ngu: "Nó thiếu tiền thì đi mà vay mượn nơi khác, sao lại đi hỏi vợ chưa cưới mà không biết ngượng" khiến Giang chỉ biết rấm rứt khóc trong nước mắt tràn mi.

Sau ngày cưới, Giang càng chán chồng và tủi thân nhiều hơn khi nghe chồng tuyên bố: “Cưới xong rồi, từ giờ lương ai có người nấy tiêu, không tiêu chung tiêu chạ nữa”.

Cho đến Tết vừa rồi, chồng cứ lầm lì không bàn bạc gì với Giang chuyện mua sắm Tết cũng như lì xì 2 bên nội ngoại. Giang phải tự rút tiền lương để đưa bố mẹ chồng 4 triệu sắm Tết. Ngoài ra, cô tự mình mừng tuổi bố mẹ chồng và các cháu bên đằng nội.

Trong khi đó, cả mấy ngày Tết, chồng Giang chỉ bước sang bên ngoại đúng một lúc buổi chiều. Tiền mừng tuổi ông bà ngoại, anh cũng lờ tịt đi, ỷ lại vào vợ khiến Giang vừa xấu hổ vừa thất vọng, hụt hẫng. Để "mua mặt" cho chồng, Giang lại phải rút tiền mừng tuổi bố mẹ đẻ và các cháu bên ngoại.

“Mới cưới mà mình đã chẳng cảm nhận được chút hạnh phúc nào, chỉ thấy sự cô đơn, thất vọng. Nhiều lúc buồn muốn khóc khi thấy cuộc đời mình cứ tăm tối dần. Có lúc mình đã nghĩ, vừa mới cưới có lẽ cũng nên kết thúc. Mới cưới xong, chồng đã lộ rõ bản chất xấu xa như vậy, nếu sống thêm vài năm nữa rồi con cái cùng nhiều thứ khác, mình có lẽ sẽ khổ cả đời. Có lẽ mình nên ra một quyết định sáng suốt”.

Cũng trong hoàn cảnh có chồng chưa cưới vô trách nhiệm, ích kỷ, Phương (Hoàng Mai, HN) chỉ mới đám cưới xong 1 tuần nay đã thấy mệt mỏi, chán ngán. Lúc yêu, Phương thấy Tú - chồng mình hiện nay có là người đàn ông đến nỗi nào. Anh yêu chiều và rất tâm lý với Phương.

Nhưng Phương chỉ lờ mờ nhận ra bộ mặt thật của chồng chưa cưới vào ngày lễ ăn hỏi của mình. Dù đã ngồi thống nhất với chồng từ vài ngày trước đó rằng cả 2 bên sẽ lì xì cho nhau khi đỡ tráp. Song đến lễ ăn hỏi, dù được nhà gái trao phong bao lì xì, nhưng phong bao của nhà trai mãi chẳng thấy đâu.

“Sau lễ ăn hỏi, mình biết chuyện nên đã gọi điện trách cứ anh chuyện này. Anh chẳng những không nhận lỗi còn mắng mình té tát. Anh bảo có cái chuyện phong bao nhỏ xíu cũng không biết lối mà chủ động lo hộ. Mình và anh đôi co một lúc thì anh lại bắt đầu văng tục. Anh xưng mày - tao và văng đủ các thể loại với mình”.

Nghe chồng sắp cưới nói vậy, Phương thật sự không tin được vào tai mình. Cô lờ mờ nhận ra bản chất thật của Tú nên bật khóc trước bao nhiêu người. Tuy vậy, đám cưới ngày hôm sau vẫn diễn ra như dự định.

Sau cưới, Phương lại một lần choáng váng khi 2 vợ chồng cùng ngồi đếm phong bì. Tiền mừng cưới của riêng cô dâu được 32 triệu. Chẳng bàn bạc với vợ một câu, nhân lúc Phương vào phòng tắm đi tắm, Tú đã cầm tót 30 triệu tiền mừng của vợ xuống đưa cho mẹ chồng để bà trả tiền cỗ bàn. Tú chỉ bớt lại cho Phương 2 triệu để cô tiêu vặt.

Khi Phương từ phòng tắm quay trở ra, Tú nhanh nhảu phân bua: “Anh vừa tự ý cầm 30 triệu tiền mừng của em xuống đưa cho mẹ để mẹ trả tiền cỗ đám cưới. Anh làm thế vì muốn vợ chồng được đẹp mặt với mẹ, em lại mang tiếng dâu thảo không tiếc mẹ chồng”.

“Nghe chồng nói vậy mà mình muốn hóa điên. Tiền mừng của anh, anh đã đưa cho mẹ chồng từ lúc nào. Giờ đến tiền mừng của vợ, anh cũng tự ý làm vậy. Lại còn bớt cho mình 2 triệu để tiêu pha sau cưới. Với chồng, chỉ mẹ là nhất” - Phương hằm hằm kể về chồng.

Bộ mặt thật của chồng và đám cưới ngắn ngủi… 2
Chồng Phương biết vợ mới cưới như vậy, anh chẳng những không nói một câu động viên lại còn suốt ngày kêu ca vì sợ vợ như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến việc sớm có em bé (Ảnh minh họa)

Chuyện của Phương chưa dừng tại đó. Sau đám cưới, do vợ chồng ân ái nhiều nên Phương bị đi tiểu ra máu. Sau đó, Phương đi khám thì được biết bị viêm đường tiết niệu.

Chồng Phương biết vợ mới cưới như vậy, anh chẳng những không nói một câu động viên lại còn suốt ngày kêu ca vì sợ vợ như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến việc sớm có em bé: “Anh cứ nói đi nói lại rằng, sao mà số anh khổ. Mới cưới mà vợ đã bị như này thì vài tháng nữa có con kiểu gì. Rồi anh trách móc vợ đủ kiểu khiến mình cảm thấy tủi thân, tự ái khủng khiếp. Mới cưới đã như vậy, sau này sống với nhau, không biết mọi chuyện sẽ còn nặng nề đến thế nào”.

Nhắc về chồng mới cưới, Phương buồn buồn kể: “Có lúc buồn quá mình nghĩ bi quan lắm. Có lúc lại nghĩ, giờ đã biết hết rồi, hiểu hết rồi, ván đã đóng thuyền rồi thì chỉ còn cách... gỡ ra đóng lại. Dù gì vợ chồng mình cũng chưa có con. Thà đau 1 lần còn hơn. Nhưng nhiều lúc lại không mạnh mẽ để làm theo ý nghĩ này nên vẫn đang đâm lao phải theo lao".
Read more…

Vợ của bạn thân 'gài' bẫy

5:43 PM |

Tôi đã phải lòng cô vợ của bạn thân một cách thật tình. Đó là tình yêu thực sự, là sự rung cảm của con tim.

 

Nhưng vì đó là mối tình không có kết quả nên tôi đã kìm nén, chỉ dám nhìn em từ xa. Thế mà, không hiểu, cô ấy biết tôi thích mình hay vì sao mà phát hiện ra tình cảm của tôi nên đã len lén tìm cách gần gũi, tạo cơ hội cho tôi.

Cô ấy thường hay tâm sự về chuyện gia đình mình. Thi thoảng tôi có tới nhà chơi vì lời mời của bạn tôi. Nhiều lúc cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng. Cô ấy bảo tôi là cuộc sống gia đình cô ấy rất buồn, chồng cô ấy không yêu thương mình. Nhìn ánh mắt của cô ấy quả thật buồn, cô ấy còn khóc khi nói về chuyện vợ chồng mình.

Nhiều lần tôi để ý khuôn mặt của bạn thân tôi, nhìn anh ấy không giống một người đàn ông lạnh lùng, vũ phu. Thế mà vợ anh ấy lại nói chồng mình này kia. Nhưng nhìn khuôn mặt khổ sở, nhìn ánh mắt buồn rầu của người phụ nữ mà tôi đem lòng yêu thương, thực sự, tôi không chịu được. Tôi đã an ủi cô ấy và nhiều lần, có không gian riêng, chúng tôi đã ngã vào vòng tay nhau. Chúng tôi trở thành người tri kỉ, cần có nhau mỗi khi buồn.

Lâu dần, mỗi lần buồn vui chúng tôi đều gọi cho nhau, hẹn hò cà phê. Nếu không gặp nhau là tôi cảm thấy nhớ em quằn quại, da diết. Sau, em cũng thổ lộ tình cảm của mình với tôi. Em nói, muốn tôi trở thành người để em nương tựa vì em không còn yêu chồng nữa.

  Ảnh minh họa
Thế là, chúng tôi ngã vào lòng nhau như vậy. Những ngày đầu, chúng tôi khát khao nhau, trao cho nhau nụ hôn, những cái ôm và cả chuyện trai gái. Chúng tôi cảm thấy không gì có thể ngăn cản được tình yêu này. Và trong giây phút thăng hoa ấy, tôi cảm thấy quên hết tất cả, quên bản thân mình, quên cả em là vợ của bạn thân tôi. Tôi lao vào yêu em không cần biết ngày mai.

Được một thời gian, khi tôi tính toán chuyện tương lai với em và sẵn sàng gánh những hậu quả thì em nói, cứ để em tính. Tôi tin em, nhưng sau đó, một ngày, em nói, em không hề yêu tôi. Em đã có bằng chứng về việc tôi chài mồi em, chiếm đoạt em. Em sẽ tố giác tôi với chồng em, cơ quan tôi và làm um chuyện này lên. Em sẽ khiến cho cả nhà tôi điêu đứng, làm cho tất cả những người khác nhìn tôi bằng con mắt khinh thường. Em bảo, nếu tôi sẵn sàng chấp nhận điều kiện của em, đưa cho em vài trăm triệu theo yêu cầu thì em sẽ không làm gì và lập tức xóa những bức ảnh đó đi.

Nghe em nói tôi sốc nặng, tôi không tin vào tai mình, không dám tin là người như em lại có thể làm được như vậy với tôi. Nhìn em hiền, những giọt nước mắt của em còn hiền hơn, vậy mà tôi lại bị em gài bẫy. Sao tôi lại thế này, tôi thực sự rất buồn, rất đau khổ, mệt mỏi, không dám tin là em lại có thể làm như vậy. Em bỉ ổi đến đê tiện thế sao. Em cần tiền như vậy sao mà lại lừa dối tôi?

Bây giờ, tôi lại trở nên ghê sợ người đàn bà đó. Thì ra, đây là cãi bẫy mà cô ấy giăng ra để tôi dính vào, và cô ấy đã dùng thủ đoạn để chiếm tiền của tôi. Không đưa cũng không được, vì nếu không đưa, sự việc bị bại lộ. Và biết đâu, chồng cô ấy cũng biết chuyện này. Tôi tin chắc là anh ta cũng biết vì nếu như cô ta tính giăng bậy mà tôi là người chiếm đoạt vợ anh ta không thương tiếc thì còn lời nào mà nói. Anh ta còn hận tôi hơn nhiều chứ.

Giờ tôi đau khổ quá, hối hận vì mình đã mù quáng tin vào tình yêu. Tôi phải làm sao bây giờ?
Read more…

Những pha ngoại tình không thể ngờ đến

12:44 AM |

Quả thật cũng phải công nhận, chồng chị và người tình của anh đã suy nghĩ quá kín kẽ và thông minh khi tận dụng một hoàn cảnh thật khó ngờ tới để làm bình phong cho mối quan hệ bất chính của mình!

 

Tự dưng dạo này thấy chồng chăm chỉ và hăng hái đi đón con, chị Thanh (Thanh Xuân, Hà Nội) đã mừng thầm trong lòng. Trước đây, chị nói gãy lưỡi mới nhờ được anh, ai ngờ đi được vài lần, anh… nghiện luôn. Chị chắc mẩm anh đã… giác ngộ và nhận thức đúng đắn hơn trong việc giúp đỡ vợ chăm sóc con cái.
 
Anh đối với việc đón con phải nói là vô cùng tận tình và tâm huyết. Chưa khi nào anh quên, chưa khi nào anh lơ đễnh. Dù có gió mưa nắng bão thế nào anh cũng đến đón con đều như vắt chanh. Thế là từ đó, việc đón con chị yên chí khoán hẳn cho chồng, không phải bận tâm đến nữa.
 
Nhưng vào một ngày, có một người đàn ông đến nói cho chị biết rằng, chồng chị đang ngoại tình với vợ anh ta. Chị Thanh không thể tin vào tai mình được nữa. Chồng chị - người đàn ông mẫu mực, luôn quan tâm lo lắng cho vợ con hết lòng. Anh chẳng khi nào đi sớm về muộn, chưa bao giờ đi đâu làm gì mờ ám cũng không điện thoại liên lạc với người nào khả nghi. Vậy thì anh ngoại tình lúc nào, ở đâu?
 
Ban đầu chị Thanh còn nghĩ anh ta bịa chuyện hòng phá hỏng hạnh phúc gia đình chị. Nhưng nhìn vẻ mặt đau khổ của người đàn ông tự nhận bị vợ cắm sừng ấy, chị đã bình tĩnh suy nghĩ lại, ngồi nghe anh ta kể hết mọi chuyện anh ta biết.
 
Hôm nào đi làm về sớm, họ cũng lao ngay đến trường đón con, như thể là bậc phụ huynh mẫu mực lắm. Và hôm đó họ lại có nhiều thời gian bên nhau hơn (Ảnh minh họa)
Và chị té ngửa khi anh ta cho biết chồng chị và vợ anh ta hú hí với nhau, gặp gỡ, hẹn hò với nhau chính vào lúc… đi đón con. Chả là 2 gia đình có 2 bé bằng tuổi nhau (đều học lớp mẫu giáo 4 tuổi). Trong lúc chờ đón con, 2 người đã làm quen và bắt đầu có những câu chuyện qua lại. Dần dà, mỗi ngày một ít, sự thân mật và gần gũi tăng dần. Và họ lao vào vòng tay nhau lúc nào không hay.
 
Điều đáng nói là họ chỉ gặp nhau vào lúc đi đón con, tranh thủ thời gian trong lúc chờ đợi con tan lớp. Họ còn tận dụng thời gian đến mức, từ khi 2 người rơi vào lưới tình của nhau, 2 bé của 2 người bao giờ cũng là học sinh được đón muộn nhất trong lớp. 

Nhiều hôm “hăng say” quá, cô giáo còn phải gọi điện giục giã đến đón để cô còn ra về. Hôm nào đi làm về sớm, họ cũng lao ngay đến trường đón con, như thể là bậc phụ huynh mẫu mực lắm. Và hôm đó họ lại có nhiều thời gian bên nhau hơn.
 
Hàng năm trời đằng đẵng như thế, chị Thanh chẳng hề mảy may nghi ngờ. Đi đâu chị cũng tự hào khoe chồng rất chăm chỉ đón con, giúp đỡ chị. Chị tan làm là chỉ việc đi chợ rồi về nhà chuẩn bị cơm tối. Không như nhiều người bạn, đồng nghiệp của chị, hết giờ làm là chạy long sòng sọc vừa đón con, đi chợ, cơm nước, việc nhà, trong khi ấy chồng của họ thì đi nhậu nhẹt quên cả thời gian.
 
Sau một lần chủ tâm theo dõi chồng đi đón con, chị Thanh đã biết được những điều người đàn ông đó nói hoàn toàn là sự thật. Nếu anh ta không nhạy cảm và tinh ý phát hiện ra sự thật động trời ấy, chị sẽ vẫn mãi sống trong ảo tưởng rằng mình có một người chồng tuyệt vời. Quả thật cũng phải công nhận, chồng chị và người tình của anh đã suy nghĩ quá kín kẽ và thông minh khi tận dụng một hoàn cảnh thật khó ngờ tới để làm bình phong cho mối quan hệ bất chính của mình.
 
Ông Thân (60 tuổi, quận 9, TPHCM) cũng là một người khá thông minh và tinh vi khi lên cho mình một kế hoạch ngoại tình hoàn hảo, đánh lừa được tất cả vợ con, cháu chắt và cả hàng xóm láng giềng.

Ông Thân đã ở vào cái tuổi này nhưng vẫn phương phi, phong độ ngời ngời. Trong khi ấy vợ ông - bà Nhạn thì đã “nghỉ hưu” mấy năm nay rồi, cho dù bà kém ông đến gần chục tuổi. Vì sĩ diện và danh dự của bản thân, gia đình khiến ông chẳng dám ho he mèo mỡ gì bên ngoài. Nhưng sâu trong thâm tâm mình, ông vẫn cảm thấy bí bách và bứt dứt vô cùng khi phải kìm nén ham muốn.

Và trong một lần vô tình gọi bà thu mua đồng nát vào nhà bán mấy thứ lặt vặt, ông đã nảy ra ý định táo bạo nhưng cũng hết sức khôn ngoan để ngoại tình mà khó bị phát hiện ra.

Lần đó, ông đã kiếm cớ xin được số điện thoại của bà thua mua đồng nát ấy - đó là một người đàn bà tuổi ngoài tứ tuần, khá đẫy đà, rất hợp nhãn ông. Có được số liên lạc, ông liền thực hiện chiến dịch đong đưa, tán tỉnh và gạ gẫm cả về tình và tiền (chủ yếu là tiền) bà ta. Không lâu sau đó ông Thân đã khiến bà thu mua đồng nát siêu lòng. Và bà đồng ý làm theo ý tưởng ông vạch ra.

Đó là, cứ tầm dăm bữa  nửa tháng, nói chung lúc nào ông Thân “thèm” và nhà đi vắng hết không có ai ở nhà thì ông sẽ “ới” bà qua nhà mua đồng nát. Nhưng làm gì có lắm đồng nát mà bán thế, chủ yếu là qua giải quyết nhu cầu tình cảm cho ông Thân mà thôi. Mà địa bàn tất nhiên là ngay tại nhà ông, vừa không mất phí vừa an toàn.

Ông bà Thân hiện ở cùng người con trai cả. Vợ chồng con trai đi làm cả ngày, cháu bé thì đã vào lớp 3, cũng ở trên trường học bán trú tối mới đón về. Bà Nhạn lại suốt ngày chạy sang nhà con trai thứ cách đó 5km để chăm cháu nội mới sinh được 3 tháng. Thành ra, ông Thân trường kì ở nhà một mình. Và đó là điều kiện vô cùng thuận lợi cho ông thực hiện âm mưu ngoại tình của mình.

Những pha ngoại tình không thể ngờ đến 2
Cả mấy năm trời, ông Thân liên tục “bán đồng nát” như thế mà chẳng hề bị bại lộ. Cơ bản ông tuổi cũng cao rồi, nhu cầu thì gọi là “tháng đôi lần”, lại kín kẽ như thế nên bị phát hiện cũng khó thật (Ảnh minh họa)

Hàng xóm không chút nghi ngờ, vì mua bán đồng nát là chuyện quá bình thường. Vợ con ông cũng chẳng nghi ngờ nốt vì ông lúc nào cũng ở nhà, gọi điện về nhà là gặp được ông ngay. Có khi về sớm bất chợt cũng chỉ gặp ông đang… bán đồng nát mà thôi. Thế thì ai mà nỡ nghi ngờ ông được chứ!

Cả mấy năm trời, ông Thân liên tục “bán đồng nát” như thế mà chẳng hề bị bại lộ. Cơ bản ông tuổi cũng cao rồi, nhu cầu thì gọi là “tháng đôi lần”, lại kín kẽ như thế nên bị phát hiện cũng khó thật. Mãi sau này, khi ông “giương cờ trắng đầu hàng” thì mối quan hệ có đi có lại ấy đã tự tan rã. Và ông lại trở về là người chồng, người cha, người ông tốt như chưa hề có chuyện ông phản bội vợ. 
Read more…

Vợ chồng xung khắc tuổi nhau chưa hẳn xấu

5:51 PM |

Trong buổi đàm đạo với Thiền sư Pháp Hạnh một vị du sĩ với nhiều tác phẩm hội họa nổi tiếng cũng như nhiều bài pháp hay về hạnh phúc, nhiều Phật tử trẻ hỏi sư rằng có tuổi hợp nhau để kết hôn không? Trai gái yêu nhau nhưng đi xem bói thì thầy bói nói là tuổi không hợp nếu lấy nhau sẽ tuyệt mệnh thì nên làm thế nào?

 

Thiền sư Pháp Hạnh cho rằng, tuổi nam nữ có hợp nhau hay khắc nhau là dựa trên quan điểm ngũ hành: ngũ hành tương sinh và ngũ hành tương khắc. 

Thông thường mọi người thích ngũ hành tương sinh, cho là có như thế thì mọi sự mới hanh thông, thuận lợi, phát triển … Nhưng thực tế ngũ hành tương khắc cũng tốt, thậm chí còn tốt hơn ngũ hành tương sinh. 

“Vì ngũ hành tương khắc là khắc chế nhau, giữ cho mọi thứ ở thế quân bình, không quá vượng. Nếu mình có thói hư tật xấu mà không có ai khắc chế, ngăn cản lại thì mình sẽ đi đến đâu. Nếu chồng có thói quen ăn trộm mà vợ còn ủng hộ, khen ngợi, thì người chồng sẽ phạm tội nhiều đến chừng nào? – Vị thiền sư dí dỏm.
Như vậy, thuận hay khắc đều tốt cả. Quan trọng là khi kết hôn, không phải xem tuổi có hợp nhau hay không mà cần xem hai điều. Đó là hai người đã sẵn sàng cho việc lập gia đình, cho việc có vợ, có chồng, và có con hay chưa? Hai người có đủ khả năng bao dung, chấp nhận điểm yếu, lỗi lầm của nhau hay chưa?


Cũng theo Thiền sư Pháp Hạnh, tương tự, tuyệt mệnh thì… cũng không sao. Nếu hai vợ chồng mà ý thức mình không sống lâu cùng nhau được thì mỗi giây phút đều cố gắng sống tốt, yêu thương nhau còn hạnh phúc hơn các cặp vợ chồng khác không biết quý trọng cuộc sống bên nhau khiến cho cả cuộc đời lúc nào cũng căng thẳng. Tuyệt mệnh như thế là đoạn tuyệt tham, đoạn tuyệt sân, đoạn tuyệt si. 

Theo các thiền sư, thực tế các quan điểm về xem tuổi xung khắc hay ngày giờ tốt để dựng vợ gả chồng đều không quá quan trọng. Quan trọng là tâm con người.

Những thói quen này đa phần là do tập tục để lại. Mọi người thực hiện vì thói quen, truyền thống, do sợ hãi (nếu không làm theo thì áy náy, sợ bị rủi ro, thất bại). 

Do đó, khi thực hiện các công việc quan trọng như tang gia, cưới hỏi thì nên chiều theo ý kiến của mọi người cho vui vẻ thôi (bởi vì đối với mình thì ngày giờ nào cũng thế). Đó là tôn trọng tập tục và giữ sự hòa hợp với mọi người.
Read more…

Có con hôn nhân vẫn nồng nàn

5:38 PM |

Khoảng cách từ hai người đang yêu chuyển sang một cặp bố mẹ hạnh phúc tuy gần đấy mà lại khá xa. Đã có quá nhiều thay đổi từ khi son rỗi đến lúc có gia đình. Có thêm mấy nhóc xen vào giữa, bạn có cách nào để tình yêu hai người vẫn say đắm như xưa?

 

1. Đặt nhau vào vị trí hàng đầu

Nói đến chuyện xây dựng tình cảm lứa đôi khi hai người không chỉ đơn giản là vợ - chồng mà đã là bố - mẹ, câu hỏi đặt ra là nên ưu tiên ai trước: Vợ/chồng hay con? Charles J. Orlando, tác giả cuốn “The Problem with Women... is Men” (Tạm dịch: Vấn đề của đàn bà chính là... đàn ông) cho rằng, tất nhiên hãy chọn chồng/ vợ trước. Điều này không có nghĩa là bọn trẻ bị quan tâm ít đi, nhưng nó nhắc nhở bạn rằng hôn nhân là xương sống của tổ ấm và mọi thành viên trong gia đình đều phải nhìn thấy, cảm thấy sự hiện hữu của hôn nhân trong gia đình.

Hãy dành cho vợ/chồng mình sự ưu tiên từ khoảnh khắc bạn bước vào ngưỡng cửa, đặt lên má anh/cô ấy nụ hôn hay vòng tay ôm, để người bạn đời của bạn cảm thấy mình quan trọng, và chắc chắn bọn trẻ nhìn cảnh ấy cũng thấy chúng đang được bảo vệ dưới mái ấm an toàn.

2. Đừng dạy các ông bố phải chơi với con thế nào

Bố và mẹ có những vai trò rất khác nhau đối với cuộc sống của một đứa trẻ. Trong hầu hết các trường hợp, mẹ là người nuôi dưỡng, ép ăn, vuốt ve, hôn nựng, âu yếm, bố là người... chỉ để cho vui! Tức là người bạn cho phép bọn nhóc thả cửa ăn thức ăn nhanh hay mì gói lúc mẹ không có nhà, chơi với chúng những trò... mạo hiểm như đánh lộn, vật nhau.

Cho dù phương pháp của mẹ rõ ràng là siêu việt và an toàn, nhưng chẳng có cách nói “em tin và tôn trọng anh” nào với chồng tốt hơn là cứ để cho chồng chăm và yêu con theo cách của anh ấy.

3. Đơn giản là nói “vâng”

Nghiên cứu cho thấy tần suất bạn phản ứng tích cực với các yêu cầu của nửa kia có liên quan trực tiếp đến sự thỏa mãn và hạnh phúc của mối quan hệ vợ chồng. Hãy chú ý nói nhiều hơn nữa những câu kiểu như “vâng, có lý đấy, nói em nghe thêm xem nào” hay “anh bắt đầu thuyết phục được em rồi đấy”. Tìm kiếm các cơ hội bày tỏ sự đồng thuận với bạn đời theo nhiều cách khác nhau sẽ có tác dụng tốt cho hôn nhân của bạn.

4. Tỏ ra thống nhất

Hãy tỏ ra bạn là fan lớn của nửa kia. Khi bọn nhóc bắt đầu kịch bản: “Nhưng bố bảo con có thể ăn kẹo”, hãy cố gắng cưỡng lại mong muốn được “phản pháo”: “Còn mẹ thì bảo là con không được phép ăn”. Cần tỏ ra bạn với bố bọn trẻ là một thể thống nhất, vững mạnh đến nỗi một khi hai người hợp lại với nhau thì không gì lay chuyển nổi.

5. Cùng tập thể dục!

Luôn năng động sẽ giúp bạn khỏe hơn và làm gương tốt cho con cái. Chưa kể hoạt động ngoài trời còn thúc đẩy cơ thể sản sinh endorphins, khiến tinh thần luôn vui vẻ. Mà người vui vẻ thì chồng chẳng bao giờ chán được. Nếu bạn không có nhiều thời gian, hãy tranh thủ để cả nhà đạp xe 15 phút mỗi sáng hay đi bộ sau bữa tối để thắt chặt tình cảm gia đình.

Read more…

Muốn giữ chồng, “chuyện ấy” phải giỏi?

10:18 PM |

Là một người đàn ông đã U60, tôi xin bộc bạch một sự thật của riêng tôi (và hầu hết cánh đàn ông tôi quen đều có cùng ý nghĩ như vậy). Phụ nữ muốn giữ chồng thì ngoài những tiêu chuẩn đạo đức thông thường thì phải là người giỏi về …"chuyện ấy".

 

Muốn giữ chồng, “chuyện ấy” phải giỏi? 1
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Nghe có vẻ là ghê sợ, là cái gì đó thiếu nhân cách? Hoàn toàn không phải. Tình dục là một sinh hoạt sống còn của người đàn ông, ai bảo không thì người đó là không thật lòng! Đàn ông có thể say sưa một cô gái xấu như Thị Nở, bởi cô đó giỏi về sex, trong khi vợ mình "đẹp như tiên" vẫn bị "bỏ rơi".
>>> Chồng tìm "của lạ" dù vợ "đẹp như tiên"

Khi cuộc mây mưa bên ngoài đàn ông bao giờ cũng nhớ thương vợ, đó là một điều rất kỳ lạ! Ngoại tình không có nghĩa là ghét vợ 100%. Thương vợ vì vợ không biết cách, biết chiều chồng, nên đành mất chồng cho người khác. Làm người vợ tốt khó lắm, chị em cần bàn luận với nhau trao đổi kinh nghiệm chuyện chăn gối, chứ đừng trao đổi cách đánh ghen, cái đó chỉ tạo ra lực đẩy cho chồng đi xa hơn mà thôi. Chúng ta hãy nói thật với nhau, vẫn biết rằng, hạnh phúc phải biết chia sẻ, biết hy sinh và nhường nhịn, nhưng cái đó nó cũng chỉ trong giới hạn nhất định thôi. Tôi có anh bạn, khi vừa động vào vợ, cô ta đã nổi đóa: "nhanh nhanh để người ta còn ngủ!". Thế là anh ấy liền nhũn như con chi chi, gia đình lúc nào cũng căng thẳng.
 
Xin "vạch áo cho người xem lưng": chính con gái tôi bị chồng ruồng rẫy chỉ vì con tôi cộc cằn lắm, cấm chồng hò hát, không được đi ra ngoài vào buổi tối với bất kể ai. Lúc nào con gái tôi cũng "mặt nặng mày nhẹ", cuối cùng tôi đành phải để chúng ly hôn, vì không có gì khổ bằng sống với người mà mình không tin. Làm sao trong cuộc sống này lại có thể không có chuyện đi chơi với bạn vào buổi tối...
Thím tôi là người rất hiểu cái "máu dê" của chồng, bà là người từng "mai mối" bạn gái của mình (ế chồng) cho chồng mình. Bà luôn dặn chồng "làm gì cũng phải có mức độ, trong tất cả các cô anh cặp bồ em thấy cái cô Thủy ấy là được nhất!". Chuyện kể khó ai có thể tin được, nhưng đó là sự thật mà cả làng tôi chứng kiến. Vợ chồng thím tôi đã mất, còn cô bạn gái của thím vẫn còn và có một người con với chú tôi.
Xin gửi tới bạn đọc lời chào trân trọng. Mong cho mỗi chúng ta có nhiều niềm vui hơn- an toàn và lãng mạn!
Read more…

Chồng tìm "của lạ" dù vợ "đẹp như tiên"

6:00 PM |

Mặc dù vợ vô cùng xinh đẹp nhưng nhiều ông chồng vẫn tìm "phòng nhì", nguyên nhân vì sao.

 

Phần lớn những câu chuyện bi kịch gia đình, việc người chồng vì chán vợ mà ngoại tình thường xảy ra với những người vợ "kém sắc". Tuy nhiên, cũng có nhiều tình huống oái oăm, vợ đẹp mà chồng vẫn "tìm của lạ" nơi người đàn bà khác.

Vợ đẹp nhưng lười chăm gia đình

Với nhiều người đàn ông, mỗi khi được người khác khen vợ đẹp họ phải thấy tự hào, hãnh diện nhưng với anh Chiến, nhắc tới điều đó anh chỉ cười nhạt. Anh rất ít khi mời bạn bè, người thân tới nhà vì ngại. Nhiều người không hiểu lại tưởng anh sợ “mất vợ” hoặc không nhiệt tình. Chỉ có anh mới biết, nơi mà anh gọi là nhà chẳng khác nào cái ổ chuột vì vợ không ngó ngàng, chăm sóc gia đình.

Ngày yêu, anh Chiến đã phạm phải một sai lầm là không tìm hiểu kĩ. Tuổi thanh niên mới lớn khiến anh chết mê, chết mệt vẻ ngoài xinh đẹp, dáng người chuẩn như mẫu của vợ. Anh yêu và cưới chỉ sau vài tháng quen biết. Lúc đó, niềm hạnh phúc khi lấy được cô vợ “đẹp như hoa hậu” khiến Chiến sung sướng mà không nghĩ được rằng người mà anh lấy có thể là một người vợ, người mẹ tốt hay không? 

Ảnh minh họa
 
Thời gian đầu qua đi với những lãng mạn và ngọt ngào. Chiến thay vợ làm hết mọi việc trong gia đình với một niềm yêu thương. Mới cưới nên anh chiều vợ lắm. Vợ kêu mệt, nói không biết làm cái gì là anh làm hết chẳng nghĩ suy. Nhưng cái thời “vàng son” ấy không kéo dài được bao lâu khi mà anh nhận ra bản chất tiểu thư của vợ.

Vợ anh chỉ tối ngày bận son phấn, áo quần mà không quan tâm gì tới gia đình. Mọi việc từ cơm nước, thu dọn nhà của cô đều không biết làm. Không chỉ hạn chế về các kĩ năng làm vợ, làm mẹ mà vợ anh còn rất lười biếng. Vốn là cô tiểu thư được chiều chuộng quen rồi nên vợ anh không quen động tay, động chân vào bất cứ việc gì.

Lấy vợ hơn 3 năm, điều mà anh thèm khát là một hôm nào đó tan làm về nhà, vợ nấu một mâm cơm tươm tất chờ chồng. Nhưng cái điều tưởng chừng như bình dị đó lại không thành sự thật. Đó là những bữa cơm nấu vội với đồ ăn sẵn mà vợ anh mua ngoài hàng về. Nhà không giống như tổ ấm mà giống như một phòng trọ ở đó có hai người ăn chung với nhau 1 bữa cơm, ngủ chung với nhau trên 1 chiếc giường.

Vợ anh càng ra sức làm đẹp, bận bịu suốt ngày với spa, chăm sóc cơ thể thì anh càng bận… ngoại tình. Người tình của anh không đẹp nhưng cô ấy giống một người phụ nữ, giống một người vợ chứ không như một con búp bê chỉ để ngắm nhìn như vợ anh. Anh ngoại tình mà vợ không hề hay biết. Chỉ tới khi anh viết đơn ly hôn vợ anh mới bàng hoàng, sững sờ cả người không tin vào điều đó.
Gặp tình địch, thấy chị ta vừa già, vừa xấu hơn mình, vợ anh càng không thể nào hiểu nổi mình lại mất chồng vào tay một người đàn bà như thế. Nhưng khi nói chuyện nghiêm túc với chồng, cô nhận ra rằng bao năm qua cô chỉ là người đàn bà đẹp chứ không phải là một người vợ trong hôn nhân.

Ly hôn vì sợ vợ đẹp sẽ cắm sừng

Câu chuyện ngược đời này xảy ra với vợ chồng anh Tuấn, chị Hương. Người ta bỏ nhau vì tính tình không hợp nhưng ở đây, vợ chồng anh chị cuối cùng đã đường ai nấy đi chỉ vì vợ… quá đẹp.

Lần đầu gặp gỡ vợ chồng anh chị, ai cũng phải tủm tỉm cười vì sự chênh lệch ngoại hình. Đứng cạnh vợ, anh Tuấn chẳng khác nào chú lùn cạnh nàng Bạch Tuyết. Cũng chính vì lí do này mà hai người hay gặp phải những tình huống dở khóc dở cười khi sống cùng nhau.

Chị Hương luôn xác định chồng là người hiền lành, tử tế, lại yêu thương chị nên luôn tôn trọng, chung thủy với chồng. Nhưng đổi lại, vì vợ đẹp quá, anh Tuấn lại thấp bé, mặt mũi không ưa nhìn nên anh sinh ra cái tính đa nghi. Anh ghen tuông bóng gió với tất cả mọi người. Lúc nào anh cũng phải sống trong tâm trạng sợ hãi vợ đi ra ngoài bị người ta cướp mất.
 
Chính lối suy nghĩ đó đã làm cho anh khổ mà chị Hương cũng không sung sướng gì. Vợ chồng anh chị cãi nhau triền miên vì những lần ghen tuông vô lối của anh. Cuối cùng, vì không chịu nổi sự ức chế đó, vì sợ sẽ bị “cắm sừng” một ngày nào đó nên anh Tuấn quyết định ly hôn trong sự sững sờ của tất cả mọi người, đặc biệt là chị Hương: “Mình không nghĩ anh ấy lại là người non kém kinh nghiệm trong hôn nhân như vậy. Mình không hề nghĩ sẽ phản bội chồng chỉ vì chồng xấu nhưng anh ấy lại luôn áp đặt suy nghĩ đó lên mình. Mình nghĩ như vậy cũng khó mà hạnh phúc được khi chồng không chịu tin tưởng vợ. Vì thế mình chấp nhận ly hôn. Và mình thành người đàn bà 1 đời chồng chỉ vì xinh đẹp” – chị Hương bực dọc chia sẻ.
 
Vợ đẹp đong đưa trai, chồng ngoại tình với gái

Nỗi lo lắng của anh Tuấn lại chính là hoàn cảnh mà anh Phúc phải trải qua. Khi cưới được cô vợ xinh xắn, bên cạnh những lời chúc phúc của mọi người, anh cũng nhận được không ít lời cảnh báo: “Không biết giữ vợ thì có ngày vợ nó tà lưa với thằng khác”. Điều đó không biết có đúng không nhưng hôn nhân của anh đã lao đao thực sự khi vợ anh có chồng rồi vẫn không hết những “vệ tinh” theo đuổi.

Vốn là cô gái xinh đẹp nên vợ anh Phúc được nam giới để ý rất nhiều. Một phần vì quen với thói được các đấng mày râu cung phụng, chiều chuộng, tán tỉnh, một phần cũng là do tính cách nên mặc dù có chồng rồi vợ anh Phúc vẫn “ỡm ờ” với các đồng nghiệp nam. Chẳng thế mà tối nào điện thoại của cô cũng có vài tin nhắn “quan tâm” gửi đến.

Ban đầu anh cũng nhẫn nhịn, phân tích tình hình cho vợ hiểu để tránh những điều không hay xảy ra. Nhưng rồi khi tần suất của những tin nhắn càng nhiều, khi sự “trắng trợn” của một số đồng nghiệp của vợ càng lớn thì anh không còn có thể giữ bình tình được nữa. Khi tranh luận, vợ anh lại cho rằng anh ghen tuông vô lí. Rằng cô đẹp và có quyền tận dụng cái đẹp đó để thu về những cái lợi cho mình. Với lí lẽ đó, vợ anh cứ "hồn nhiên" đong đưa với hết anh này đến anh khác.
 
Mặc dù chưa có chuyện "quá đáng" xảy ra nhưng chẳng người chồng nào có thể chấp nhận cảnh vợ mình đi "hút hồn" mấy gã đàn ông khác. Quá chán nản, anh tìm đến người bạn cũ để tìm nơi an ủi. Vậy là cuộc hôn nhân của anh Phúc diễn ra trong cảnh mỗi người có một khoảng trời riêng. Hơn nửa năm sau, họ cũng đường ai nấy đi.
Read more…

Ảnh cưới ngày không còn yêu

10:12 PM |

Hai kẻ vốn một thời yêu nhau say đắm cảm thấy sống không thể thiếu nhau, bây giờ lại nghi ngờ, cãi vã và tuôn ra những lời làm đắng lòng nhau. Bộ ảnh cưới một thời nâng niu là thế, vậy mà chỉ vì cơn nóng giận đã bị xé nát.

 

Nhớ một ngày chưa xa… trước ngày cưới cả tháng, hai kẻ say đắm yêu nhau đã lên kế hoạch chụp một bộ ảnh cưới thật đẹp. Lên mạng tham khảo, hỏi ý kiến bạn bè, lựa đi chọn lại, cuối cùng cũng duyệt được một địa chỉ ảnh cưới có thương hiệu.
 

Một ngày đẹp trời, hai đứa cùng ê kíp chụp ảnh rong ruổi từ sáng đến tối: hết phố cổ lại lên cầu Long Biên, rồi lang thang ra bãi cát sông Hồng, cười, diễn đủ mọi tư thế… mệt phờ nhưng vui vì đã lưu giữ cho mình những khung hình đẹp.
 
Đang vào mùa cưới, hiệu ảnh lại đông khách nên theo lịch hẹn phải một tuần sau mới có ảnh. Háo hức, nôn nóng gọi điện giục hiệu ảnh rửa nhanh và hào phóng chi thêm 500.000đ để được nhận ảnh trước ngày hẹn.
 
Lấy ảnh về, quên ăn quên ngủ, nhìn ngắm rồi lựa chọn những kiểu đẹp nhất để phóng to: một kiểu để ở nhà ngoại, một ảnh ở nhà nội, một ảnh trưng ở phòng cưới khách sạn, một ảnh ở phòng ngủ, một ảnh ở phòng khách… Chi phí trọn bộ cũng khá nhiều, nhưng chợt nghĩ: ngày trọng đại trong đời, cân đo đong đếm làm gì.
 
Vác album đến cơ quan, post ảnh lên mạng khoe với bạn bè, mấy đứa bạn ao ước: bao giờ mình mới được như thế nhỉ? Mẹ đi qua, lắc đầu bảo: “Cái thời bố mẹ lấy nhau không có lấy một bức ảnh cưới mà vẫn sống trọn vẹn với nhau đến cuối đời. Chúng mày bây giờ lãng phí quá”.
 
Ảnh cưới ngày không còn yêu 1

Đang vui bị dội “nước lạnh” nên cáu với mẹ: “Mẹ đúng là… mỗi thời một khác. Bây giờ có đôi còn sang tận châu Mỹ, châu Âu để chụp ảnh cưới nữa kìa”.

Trở lại với cuộc sống sau tuần trăng mật, bị cuốn vào công việc, học hành, album ảnh cưới gác lên giá sách, cũng chẳng mấy khi có thời gian rảnh rỗi để xem.
 
Đứa con đầu lòng ra đời, album ảnh cưới mới có cơ hội lôi ra để “dụ” con ăn bột. Cũng có lúc con nghịch vò nhàu một vài tấm, xót lắm nhưng không nỡ đánh con. Từ đó, cuốn album ảnh cưới được cất vào ngăn tủ.
 
Cuộc sống đang yên bình trôi qua, bỗng một ngày “sóng gió” tràn vào nhà. Hai kẻ vốn một thời yêu nhau say đắm cảm thấy sống không thể thiếu nhau, bây giờ lại nghi ngờ, cãi vã và tuôn ra những lời làm đắng lòng nhau. Bộ ảnh cưới một thời nâng niu là thế, vậy mà chỉ vì cơn nóng giận đã bị xé nát. Cái ảnh khổ lớn trưng trong phòng khách, cái ảnh nhỏ bày trong phòng ngủ cũng bị ném vỡ tan tành. Cái tôi của mỗi người quá lớn, không ai chịu hạ nó xuống. Tình trạng đó kéo dài đã giết chết một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Ngôi nhà từng là tổ ấm được rao bán trước ngày họ ra tòa. Mỗi người đi một hướng, chẳng ai muốn ở lại vì sợ chạm vào những ký ức buồn. Lúc dọn đồ đạc, vô tình nhìn thấy vài tấm ảnh rơi lả tả trên giá sách xuống, người vợ mắt ngấn nước nhớ lại lời mẹ nói ngày nào: "Điều quan trọng là sau khi cưới, vợ chồng sống như thế nào với nhau…".
 
Read more…

"Chuyện ấy" của những cặp vợ chồng... không yêu nhau

10:13 PM |

Kết hôn, mong muốn được chồng yêu chiều như bao người phụ nữ khác, thế nhưng hai vợ chồng sống cảnh "đồng sàng dị mộng" khi không có hứng thú với... "chuyện ấy".

 

Sau đêm tân hôn với chồng mới cưới là anh Quyết, chị Thụy (Đồng Nai) mới thấy hối hận vì quyết định vội vàng của mình. Chị cho biết hai anh chị đồng ý kết hôn sau một tháng gặp gỡ, hẹn hò. Cả chị và anh Quyết đều là người lỡ dở chuyện lứa đôi. Khi tuổi đã ngấp nghe 35 - 40, bị gia đình giục giã rồi mai mối, người này gặp được nửa kia "ưng mắt" anh chị đồng ý nên duyên.
 
Khi chị về làm dâu, hàng xóm, họ hàng ai cũng nức nở khen chị tốt phước, sẽ hạnh phúc nhanh, có con ngoan vì lấy được anh chồng tốt, bố mẹ chồng hiền lành, đức độ. Và quả thật chị Thụy không phải phàn nàn về việc đối đãi của chồng cũng như gia đình chồng với mình. Thế nhưng có một điều khiến chị khó có thể thực hiện được thiên chức làm mẹ khi ở bên cạnh anh, chị không hề có hứng thú, cảm giác gần gũi "gối chăn".
 
Ảnh chỉ mang tính minh họa.
 
Chị chia sẻ: "Hai vợ chồng tìm hiểu nhau được khoảng một tháng rồi cưới gấp gáp theo kiểu cho xong phận sự và yên bề gia thất. Vậy nên lúc về nhà chồng cả hai nói chuyện với nhau còn e dè huống hồ là chuyện đụng chạm thể xác. Ban đầu tôi cứ nghĩ rằng chỉ cần người đàn ông mình lấy tốt với mình rồi tình yêu sẽ nảy sinh và phát triển nhưng quả là tôi đã sai lầm. Cho dù anh ấy đối xử tốt với tôi thế nào thì tôi cũng chỉ có cảm giác kính trọng chứ không phải là tình yêu, sự thắm thiết giữa vợ và chồng". 

Chị Thụy cũng bẽn lẹn bộc bạch rằng, mỗi khi hai vợ chồng chị gần gũi, cả hai không thể xóa bỏ được sự ngượng ngùng. Anh Quyết thì cứ run rẩy mỗi khi đụng vào người vợ. Còn chị, "gần chồng" nhưng người cứ cứng đơ: "Mình thấy rõ sự căng thẳng từ hai phía. Anh ấy lóng ngóng có lẽ sợ mình trở thành kẻ thô bạo trong mắt tôi. Còn bản thân tôi thì e dè, sợ hãi hơn nên người cứ dúm dó".

Cũng trong hoàn cảnh tương tự như chị Thụy là chị Quỳnh (Hưng Yên). Chị thổ lộ, mỗi khi nghe ai khen ngợi chồng mình, và cuộc sống của hai vợ chồng, chị chỉ biết cười trừ không nói nói năng được gì. Người ngoài thì nghĩ rằng chị cười vì hãnh diện, tán đồng. Còn thực chất nụ cười của chị là nỗi niềm chua xót. Chị tâm sự: "Không lẽ lại vạch áo cho người xem lưng. Trong khi người ta khen mình hạnh phúc, mặn nồng thì mình lại phủ nhận và mang cái lý do tế nhị ấy ra để minh chứng. Nhưng đúng là thật tình ở trong hoàn cảnh của mình thì mới thấy quá chán nản".
 
Chị Quỳnh cho biết bản thân anh Nam - chồng chị, đúng là người tốt tính. Trước đây, khi chị vừa bị người ta bội bạc thì anh sẵn lòng ở bên, an ủi. Thế rồi với suy nghĩ lấy một người mình yêu chi bằng lấy người yêu mình để đỡ phải khổ thêm một lần nữa chị đồng ý kết hôn với anh mà không có chút tình cảm yêu đương. Và rồi, chị nhận thấy việc anh đối xử tốt với mình mà không có sự đáp lại từ phía chị khiến cho đời sống của cả hai không chút mặn nồng. 
 
Bản thân chị không yêu chồng nên việc "gần gũi" với chồng giống như là nghĩa vụ không thể chối được. Chị chưa bao giờ thấy bản thân mình có hứng thú, hay chủ động cởi mở chuyện gối chăn. Đã vậy, chồng chị cũng không quá đòi hỏi. Vì thế mọi việc cứ diễn ra như được lập trình. Khi anh khều tay thì chị quay sang, cởi cúc áo. "Cứ như thế cuộc sống của hai vợ chồng tôi qua đi một cách nhạt nhẽo và lạnh lùng. Bản thân tôi cũng thấy mình vô dụng, ngu ngốc khi một người đàn ông tốt như vậy mà không thể có cảm xúc, tình cảm khi ở bên…" - chị Quỳnh thở dài cho biết.

Mọi chuyện trở nên bế tắc hơn khi chị Quỳnh nhận thấy mình trở nên lãnh cảm với chồng sau thời gian sinh con. Những ngày tháng gần đây, chị thường xuyên lấy lý do từ chối việc vợ chồng gần gũi. "Tôi biết anh ấy buồn, thất vọng nhưng tôi không thể mở lòng mình ra. Tôi chán ghét mình, chán ghét cuộc sống đồng sàng, dị mộng của cả hai. Tôi ước gì mình có thể yêu được anh ấy. Ước gì có thể làm chồng mình hài lòng..." - chị Quỳnh buồn rầu nói.

Một trường hợp khác là chị Thảo, anh Quân (Hà Nội). Anh chị lấy nhau khi anh muốn tìm cho những đứa con của mình một người mẹ tốt. Được người thân giới thiệu chị là người đàn bà góa bụa hiền lành, đảm đang, anh gặp gỡ rồi đồng ý "rổ rá cạp lại". 

Những tưởng cuộc sống sẽ trôi đi êm đềm thế nhưng người đàn bà đã qua một đời chồng như chị Thảo nhanh chóng nhận ra mình ngoài vai trò là bảo mẫu trong nhà thì thêm nghĩa vụ phục vụ nhu cầu sinh lý mỗi khi chồng cần. Chị không được quyền đòi hỏi, được quyền ao ước, chủ động khi muốn chồng âu yếm mình.

"Có được anh chồng mà thiên hạ ai cũng chấm 10 điểm vì đẹp trai, có học thức, tốt với người xung quanh, còn với mình thì giống như một con số 0 tròn trĩnh. Ở bên cạnh anh ấy tôi thấy mình giống như một người bấu víu vào cuộc sống của mấy bố con. Chăm chồng, chăm con chồng quên cả nhu cầu chăm sóc bản thân. Tưởng như thế sẽ được chồng yêu chiều thế nhưng thật cay đắng. Đời sống chăn gối của hai vợ chồng giống như cơn ác mộng vì anh ấy là người có quyền đòi còn tôi là người buộc phải trả. Chỉ làm 'chuyện ấy' khi anh ấy muốn. Còn nhu cầu của mình thế nào anh ấy không cần quan tâm" - chị Thảo chia sẻ. 

Chị cho rằng cuộc đời của mình thật bi kịch khi người chồng mà chị yêu thương sớm bỏ chị lại cõi đời khi vừa lấy nhau được hai tháng, chị còn chưa kịp sinh con. Để đến bây giờ, chị là một khúc gỗ, là vật thế thân, là nơi để người chồng mới giải tỏa nhu cầu "chuyện ấy" một cách sạch sẽ, khi cần. "Nếu trước đây, có một đứa con với người chồng trước, tôi sẽ ở vậy nuôi con. Nhưng ông trời không thương mình, số phận hắt hủi mình để rồi lại lấy phải người không có tình cảm với mình. Giờ thì phải chịu đựng trong đắng cay…" - chị Thảo gạt nước mắt, nói.
Read more…