Tôi thực sự cảm thấy quá mệt mỏi và không thể nào chịu đựng được cảnh sống của vợ chồng tôi nữa.
Tôi
không phủ nhận việc vợ phải làm việc nhà và phải có nghĩa vụ “làm vợ”.
Thế nhưng tôi thực sự đã trở thành một người giúp việc và một “nô lệ
tình dục” cho chính chồng mình trong chính ngôi nhà của mình.
Chồng
tôi là trưởng phòng kinh doanh trong một công ty xây dựng. Còn tôi là
một nhân viên văn phòng. Hàng ngày cứ tan giờ làm là tôi phải nanh chóng
trở về nhà lo chuyện chợ búa, cơm nước cho chồng. Tôi coi đó là nghĩa
vụ của người vợ trong gia đình mà không mảy may phàn nàn với anh.
Nhưng
dường như anh cũng coi đó như một lẽ tất nhiên và không bao giờ chia sẻ
việc nhà hay giúp đỡ tôi bất cứ một việc gì. Ngày ngày, anh đi làm về
thì cơm nước đã xong, nước tắm cũng đã chuẩn bị sẵn sang, nhà cửa gọn
gàng, tươm tất. Ăn cơm xong, tôi dọn dẹp còn ăn ung dung ngồi xem TV,
đọc báo hay làm những gì anh muốn.
Có lần tôi ốm mấy ngày liền,
tưởng anh sẽ quan tâm đến tôi hay đơn giản là nấu cho tôi một bữa cơm.
Anh đi làm về đến nhà và buông một câu hỏi khiến tôi hoàn toàn thất vọng
“em chưa nấu cơm à?”. Tôi nói với anh rằng anh ra ngoài ăn tối, tôi mệt
không thể dậy nấu cơm được. Và anh đi thật, anh bỏ mặc tôi nằm co ro
một mình ở nhà với cái bụng rỗng tuếch.
Hạnh phúc mà tôi vẽ ra,
tưởng tượng ra trước khi chúng tôi lấy nhau đã hoàn toàn tan biến khi
tôi phát hiện ra anh là một kẻ cuồng dâm. Khi đêm về là một điều sợ hãi
kinh khủng đối với tôi. Ngày nào anh cũng bắt tôi phải “chiều” anh
chuyện ấy. Mỗi đêm đến 2,3 lần. Thậm chí anh còn bắt tôi phải xem phim
sex, phải làm theo những gì mà diễn viên sex làm. Ngay trong đêm tân hôn
anh đã khiến tôi kinh hãi. Không có cái gọi là “dạo đầu” hay âu yếm hay
khoá môi như tôi từng nghĩ về đêm tân hôn, anh điên cuồng lao vào tôi
chỉ để thoả mãn dục vọng của mình. Ban đầu tôi nghĩ chắc tại vì anh
“nhịn đói” để chờ đến ngày cưới nên mới vậy. Nhưng sau đó, tôi chưa bao
giờ được tận hưởng cái gọi là cuộc sống vợ chồng đích thực với anh.
Nhiều hôm quá mệt mỏi, tôi từ chối yêu cầu của anh. Anh doạ tôi nếu không để anh thoả mãn nhu cầu thì anh sẽ mang gái về nhà.
Tôi
đã khóc rất nhiều vì anh. Thậm chí tôi đã nghĩ đến việc ly dị anh để
giải thoát cuộc sống “địa ngục trần gian” này. Nhưng tôi đang mang thai
đứa con của anh. Tôi không muốn con tôi ra đời mà không có bố. Nhưng tôi
cũng không muốn làm osin và làm nô lệ tình dục cho anh. Tôi phải làm
sao bây giờ?
Dựng chuyện đúng không? Có thật không vậy?
ReplyDelete