Trong nỗi đau đớn dày vò cả về thể xác và tinh thần, Hoa quyết định ly hôn. Hơn lúc nào hết, Hoa đã nhận ra sai lầm của mình khi tặc lưỡi gật đầu làm vợ Vinh mà không hề tìm hiểu kĩ con người cũng như gia đình của anh.
24 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn với tấm bằng loại khá, chị Hoa (Ngô Quyền, Hải Phòng) quyết định học tiếp hơn 2 năm nữa để lấy bằng thạc sỹ. Sau đó, với tấm bằng thạc sỹ, và vốn kiến thức sâu rộng, chị đã trúng tuyển vào một cơ quan nhà nước của thành phố.
Vào cơ quan nhà nước lại xinh đẹp, tài giỏi nên chị Hoa là mẫu người lý tưởng đế các chàng trai theo đuổi. Chỉ có điều, những ám ảnh về mối tình với chàng kỹ sư cầu đường cách đây 6 năm vẫn không thôi đeo bám khiến chị thật khó để mở lòng.
Chị nhớ lại: “Đó là mối tình đầu tiên của cả 2 đứa, nên nó rất đẹp, rất thơ mộng. Thế nhưng đến khi ra trường, vì nỗi lo cơm áo gạo tiền, anh đã chạy theo người tình già mà chia tay tôi với lí do “không hợp tuổi”, mặc kệ tôi đang cố gắng níu kéo”.
“Đau đớn hơn cả là khi biết tôi mang thai, kẻ khốn nạn ấy còn đòi rũ bỏ cho bằng được cái thai mới 5 tuần” - Chị nén tiếng thở dài chua xót.
Từ đó chị không còn tin vào tình yêu vĩnh cửu nữa. Chị trở nên thù ghét tất cả đàn ông. Và đó cũng chính là lý do đến nay chị vẫn không hề có “mảnh tình vắt vai” nào. Ai gần chị chị cũng tìm ra được những điểm xấu không thể chấp nhận, người thì hèn nhát, đố kị, ích kỷ người thì đểu giả, bất nhân. Họa hoằn lắm mới có người đàn ông khiến chị xao lòng. Nhưng khi chuẩn bị tiến đến ranh giới của tình yêu thì mối tình đầu ngọt ngào mà cay đắng của chị lại ùa về, khiến chị trở nên vô cảm.
Đến khi 31 tuổi, xuân sắc đã có dấu hiệu tàn phai, chị bắt đầu có nhiều vụ “mai mối” hơn. Hết người này, người nọ giới thiệu, rồi chán nản với lời đàm tiếu của thiên hạ, những thúc giục từ gia đình và còn cả áp lực về một cô nàng “ế chồng” nên chị tặc lưỡi gật đại một anh kỹ sư xây dựng đã gần 40 tuổi tên Vinh.
|
Quá chán nản vì những lời đàm tiếu, chị Hoa đã quyết định kết hôn với người đàn ông mà với chị, mọi thứ vẫn đều rất mơ hồ. |
2 tháng sau quãng thời gian quen biết nhau, đám cưới của họ được tổ chức trong sự vui mừng của bố mẹ, người thân. Còn chị, vẫn đang cố gắng để… yêu chồng.
Khốn khổ thay, ngay chính đêm tân hôn của mình, chị đã gặp phải bi kịch. Giọng chị chua xót: “Đêm tân hôn, hắn ta như một con thú, chồm đến để “hãm hiếp” tôi, rồi sau khi đã thỏa mãn dục vọng, hắn ta lăn quay ra ngủ bỏ mặc cho tôi bơ vơ với nỗi đau cả thể xác lẫn tâm hồn”.
“Tuy nhiên, tôi vẫn tự trấn an bản thân rằng “từ từ rồi sẽ hiểu nhau”. Nhưng những lần tiếp theo vẫn vậy. Mỗi khi bóng tối bao trùm, là hắn lại lao vào tôi như một con quái vật khát máu mà không cần biết, tôi đang đau đớn và ghê sợ hắn đến mức nào.
Đã vậy, sau khi cưới về, tôi còn phát hiện ra hắn là một kẻ nát rượu. Thích tụ tập bạn bè. Rồi mỗi khi uống rượu, hắn đều sửng cồ lên để chửi bới và đánh đập bất cứ ai ngăn cản hắn, làm trái ý hắn.
Tôi thấy vậy, nên không dám có con với hắn điểm vào thời này. Vì thế, tôi quyết định dùng thuốc tránh thai. Không ngờ, hơn, 1 tháng sau khi cưới, thấy tôi vẫn chưa có dấu hiệu bầu bí, hắn sinh nghi, nên lục tung cả phòng và phát hiện tôi dùng thuốc.
Thế là, hắn ta lao vào tôi để đánh đấm, và cấu xé. Miệng không ngớt những lời chửi rủa cay nghiệt. Nào là “Mày có cái quyền đó không? Đồ đàn bà đĩ thõa…”, rồi, “Mày tưởng mày còn ngon lắm à? Đồ chửa hoang…”.
Tôi cay đắng, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn, vì dù sao, chúng tôi cũng mới cưới nhau chưa đầy 2 tháng. Thế nhưng, cũng từ hôm hắn phát hiện ra tôi dùng thuốc tránh thai, thì hầu như ngày nào, tôi cũng phải hứng chịu những trận “mưa đòn”, những lời đay nghiến của hắn. Thậm chí hắn ta còn ngang nhiên bồ bịch ngoài luồng và đưa gái về nhà bắt tôi phục vụ cơm nước”.
“Tôi ê chề, nhục nhã nên chỉ 1 tháng sau thì tôi quyết định ly hôn sau khi hiểu ra rằng, tình yêu không xuất phát từ trái tim thì sẽ không bao giờ có được hạnh phúc. Mọi sự gượng gạo, hay vội vã trong hôn nhân đều có thể dẫn đến bi kịch. Chỉ tiếc rằng, để hiểu được những điều này. Tôi đã phải trả giá bằng cả một đời chồng” – Hoa thở dài.
Comments[ 0 ]
Post a Comment